Mặt Tư Gia Thành hơi biến sắc, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
Nguyễn Tri Hạ nắm lấy tay cậu ta: “Cậu ta là trẻ vị thành niên, gọi trẻ vị thành niên đến, cần phải có người giám hộ cùng đi đúng không?”
Một người cảnh sát trong đó nói: “Đúng vậy.”
…
Nguyễn Tri Hạ cùng Tư Gia Thành đi đến đồn cảnh sát.
Trên đường cô gọi điện cho Tư Mộ Hàn, nói chuyện này.
Chờ lúc bọn họ đến đồn cảnh sát, Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy Thời Dũng và Cố Tri Dân ở cửa đồn cảnh sát.
Cố Tri Dân vừa nhìn thấy bọn họ xuống, liền lười biếng đi tới: “Đội trưởng Hoài, đã lâu không gặp, càng ngày càng có mùi đàn ông.”
Đội trưởng Hoài chính là người cảnh sát nói chuyện trước đó, chắc là do nhiều năm tiếp xúc với tội phạm, mặt của anh ta thoạt nhìn có chút hung dữ, còn một chút dữ tợn.
Anh ta nhìn thấy Cố Tri Dân, trái lại nở nụ cười: “Tri Dân? Cậu đến đây làm gì?”
Thì ra Cố Tri Dân và Đội trưởng Hoài này quen biết nhau.
Cố Tri Dân tiến lên, khoác vai Đội trưởng Hoài như hai anh em tốt, hướng cằm về phía Tư Gia Thành chỉ chỉ: “Đứa bé kia, một bà con xa của tôi.”
Đội trưởng Hoài bật cười một tiếng: “Cậu và nhà họ Tư là bà con xa?”
Quả nhiên không thể lừa dối cảnh sát.
“Cậu nhanh như vậy đã kiểm tra rõ ràng lai lịch người khác rồi, cũng chỉ có cậu mới lớn gan như vậy, biết rõ là người nhà họ Tư, còn dám động vào cậu ta.”
Đội trưởng Hoài cười cười: “Cậu ta có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387588/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.