Cho nên, trên người anh mới có hơi thở u ám như vậy.
Cho nên, anh mới không lộ diện trước mặt người khác.
Cho nên, lần đó lúc cô bị hai người đàn ông trói lại, Tư Mộ Hàn đi cứu cô mới có thể xuống tay tàn nhẫn như vậy.
Anh liên tục ép Ông cụ Nguyễn phải trở về nước, có phải là, Ông cụ Nguyễn và vụ bắt cóc năm đó cũng có liên quan?
“A!”
Nguyễn Tri Hạ kinh hãi tài liệu trong tay đều rơi xuống đất, mới phục hồi lại tinh thần.
Hình như cô biết Tư Mộ Hàn muốn làm chuyện gì rồi.
…
Buổi trưa, Nguyễn Tri Hạ gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn, hẹn anh cùng ăn cơm trưa.
Lần đầu tiên Tư Mộ Hàn lại từ chối.
Trái lại Tư Gia Thành gửi tin cho cô: “Chị Tri Hạ, buổi trưa chị ăn gì?”
“Vẫn chưa ăn, còn em?”
Tư Gia Thành gửi cho cô một biểu cảm “vừa đúng lúc”: “Thật trùng hợp, em cũng chưa ăn.”
Nguyễn Tri Hạ bật cười, cô tất nhiên nhìn rõ trong đầu tên tiểu quỷ này có ý gì.
“Đúng lúc em đang tìm nhà hàng gọi món, vừa khéo chờ chị lái xe đến là có có thể ăn, để em gửi địa chỉ có chị.”
Nguyễn Tri Hạ chọn đồ ăn xong không bao lâu, thì Tư Gia Thành đến.
Cậu ta cười hì hì ngồi xuống, cầm chiếc đũa ăn một miếng, liền cau mày nói: “Không ngon bằng chị Tri Hạ làm.”
Nguyễn Tri Hạ trừng mắt liếc cậu ta: “Bớt nịnh hót.”
Hai người ăn cơm xong đi ra nhà hàng, điện thoại Tư Gia Thành đột nhiên vang lên.
Cậu ta dừng bước, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387587/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.