Nguyễn Tri Hạ xuống tầng, lúc đi qua phòng bếp, thấy Tư Gia Thành ánh mắt mong chờ ngồi trước bàn ăn, cũng không động đũa.
Cậu ta thấy Nguyễn Tri Hạ trở lại, liền hỏi cô: “Anh họ thế nào rồi?”
“Khỏe rồi, chị đem cơm cho anh ấy, cậu ăn trước đi.” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền vào thẳng phòng bếp.
Nguyễn Tri Hạ xới cơm nước xong, vừa mới bưng khay từ trong bếp đi ra, đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn ngồi trước bàn ăn.
Nghe động tĩnh, anh ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ cúi đầu nhìn thoáng qua khay trong tay, nói: “Anh xuống rồi.”
“Ừ.” Tư Mộ Hàn thản nhiên lên tiếng, cúi đầu bắt đầu ăn.
Nguyễn Tri Hạ để khay trong tay lại, ngồi xuống bên cạnh Tư Mộ Hàn.
Cô len lén liếc nhìn Tư Mộ Hàn, phát hiện sắc mặt anh vẫn như thường, hoàn toàn không nhìn ra chỗ nào bất thường, đặc biệt yên lặng.
…
Trong suốt quá trình ăn cơm, Tư Mộ Hàn chưa từng nói một câu.
Sau khi ăn xong, anh lại đứng dậy lên tầng về phòng làm việc.
Nguyễn Tri Hạ không đi quấy rối anh mà trực tiếp về phòng ngủ.
Nhưng Tư Mộ Hàn vẫn không trở về.
Nguyễn Tri Hạ mơ mơ màng màng ngủ, nửa đêm đột nhiên giật mình tỉnh lại.
Cô theo bản năng đưa tay đưa về chỗ bên cạnh sờ sờ, lại phát hiện bên cạnh trống không.
Tư Mộ Hàn vẫn ở phòng làm việc?
Cô ngồi dậy, lấy điện thoại đi động ra nhìn giờ một chút, phát hiện đã một giờ.
Nguyễn Tri Hạ khoác cái áo, đứng dậy đi đến phòng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387584/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.