“Anh họ…” Lúc này Tư Gia Thành mới ngẩng đầu nhìn Tư Mộ Hàn.
Nhưng Tư Mộ Hàn đã đứng dậy, quay lưng về phía cậu và đi tới chỗ bàn.
Tư Gia Thành liếc nhìn anh mà cảm thấy không mấy yên lòng, xoay người ra ngoài.
Nguyễn Tri Hạ đúng lúc vừa thay quần áo xong, cô đi từ trong phòng ra và chuẩn bị xuống tầng.
Khi đi ngang qua phòng sách của Tư Mộ Hàn, cô thấy Tư Gia Thành từ bên trong đi ra.
Nguyễn Tri Hạ vội vàng đi tới: “Anh họ em tìm cậu à?”
Tư Gia Thành khẽ gật đầu, do dự một lát nói: “Tôi đã nói cho anh ấy biết rồi…”
Nguyễn Tri Hạ ngẩn người vài giây mới nói: “Vậy anh ấy…”
Tư Gia Thành lắc đầu.
Nguyễn Tri Hạ liếc nhìn cửa phòng sách bị đóng chặt, hơi do dự gõ cửa hỏi: “Tư Mộ Hàn, tối nay anh muốn ăn gì?”
Người bên trong không trả lời cô.
Tư Gia Thành lo lắng nói: “Trước đây mẹ em từng nói, sau khi mợ gặp chuyện không may, anh họ đã tự giam mình ở trong phòng không gặp bất kỳ ai trong suốt thời gian dài.”
Nguyễn Tri Hạ lại nghĩ tới chuyện khác.
Phản ứng của Tư Mộ Hàn như thế là rất không bình thường. Nói cách khác, chuyện Đào Binh nói ra là sự thật sao?
Cho dù cô không biết chuyện đó nhưng cũng đã nghe qua về mẹ của Tư Mộ Hàn.
Mẹ anh sinh ra trong gia đình có dòng dõi Nho học, bà xinh đẹp lại rất tài hoa, còn nổi tiếng hơn rất nhiều người trong giới thượng lưu ở thành phố Hà Dương.
Cuối cùng, bà gả vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387583/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.