Bài chia sẻ bài đăng này chủ yếu đều là mắng chửi Nguyễn Thị.
“A, ảnh đế nhà chúng tôi sao có thể nhận làm người phát ngôn cho cái hãng rác rưởi này? Nực cười à.”
“Lần trước ngay cả làm người phát ngôn cho hãng XX nổi tiếng quốc tế, Trần Tuấn Tú cũng đều từ chối, làm gì có cửa làm người phát ngôn cho loại công ty này của các người? Các người đã làm gì Trần Tuấn Tú, trong đó không có đe dọa hay sao?”
“Đóng cửa sớm đi!”
“…”
Thẩm Lệ cũng lại gần nhìn thấy bài đăng trên fanpage của Nguyễn Thị.
Cô ấy hỏi Nguyễn Tri Hạ: “Cậu tin có chuyện trùng hợp như vậy không?”
“Không tin.” Nguyễn Tri Hạ sắc mặt nghiêm túc lắc đầu.
Bên Trần Tuấn Tú thả ra lời nói muốn nhận làm người phát ngôn của Nguyễn Thị, từ lúc vừa mới bắt đầu đã là ván cờ.
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ cũng hiểu sơ sơ là xảy ra chuyện gì.
Đây là muốn mượn hiệu ứng của người nổi tiếng, một lần nữa đẩy Nguyễn Thị đến sát bờ vực sụp đổ.
Không phải còn có nhà họ Nguyễn hay sao?
Lời Tư Mộ Hàn đã nói, đột nhiên xuất hiện trong đầu Nguyễn Tri Hạ.
Mục đích của Tư Mộ Hàn là muốn đẩy Nguyễn Thị đến bên vực sâu, cho đến khi Nguyễn Lập Nguyên không thể chống đỡ được nữa, phải mời nhà họ Nguyễn về nước.
Năm đó nhà họ Nguyễn vội vã ra nước ngoài dưỡng lão, cho đến bây giờ đã là mười một năm.
Mười một năm trước, Nhà họ Nguyễn chưa từng về nước.
Dù cho là muốn một nhà đoàn viên, cũng là Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387559/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.