“Con biết rồi.” Nguyễn Tri Hạ chỉ gật đầu chứ không nói thêm gì nữa.
…
Về đến nhà, Nguyễn Tri Hạ liền đi thẳng đến phòng sách tìm Tư Mộ Hàn.
Chắc chắn anh ấy biết vài chuyện về Trần Tuấn Tú.
Tư Mộ Hàn cũng vừa mới về, lúc Nguyễn Tri Hạ đẩy cửa đi vào thì anh vừa nghe xong một cuộc điện thoại.
Anh quay người lại nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ liền lên tiếng nói: “Về rồi à.”
“Tôi có chuyện hỏi anh.” Nguyễn Tri Hạ đi thẳng đến trước mặt anh.
Tư Mộ Hàn nghe vậy liền gật đầu rất nhẹ, ra hiệu cho Nguyễn Tri Hạ hỏi thẳng.
“Anh biết Trần Tuấn Tú đã nhận lời làm người phát ngôn sản phẩm cho Nguyễn Thị không?” Nguyễn Tri Hạ cũng không vòng vo mà hỏi thẳng vào vấn đề.
Tư Mộ Hàn hơi ngây người, vẻ mặt cũng không ngạc nhiên lắm: “Không biết.”
“Chuyện này là thế nào? Sao Cố Tri Dân lại để Trần Tuấn Tú nhận làm người phát ngôn cho Nguyễn Thị chứ? Nếu anh ta thật sự nhận việc này thì đều sẽ có ảnh hưởng đến công việc diễn xuất và danh tiếng của anh ta!”
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy tiếc cho Trần Tuấn Tú nên giọng điệu cũng trở nên hơi dồn dập.
Tư Mộ Hàn nhìn chằm chằm vào cô mấy giây, bỗng nheo hai mắt lại nhìn cô: “Cô cũng là fan trung thành của anh ấy, quan tâm đến chuyện của anh ấy tới như vậy.”
Nguyễn Tri Hạ chẳng buồn để ý đến vẻ kỳ quái trong giọng nói của anh, cô nói: “Tôi đúng là fan của anh ấy, nhưng mà anh ấy cũng là anh họ của anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387556/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.