*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chỉ nghe “bốp” một tiếng vang lên, tiếng nói của Nguyễn Hương Thảo chợt dừng lại.
Nguyễn Tri Hạ nhẹ nhàng đẩy cửa ra một khe nhỏ và nhìn thấy Nguyễn Hương Thảo che mặt, sau đó hét lên chói tai: “Ba đánh con à?”
Hạ Lập Nguyên dường như hơi hối hận nên giọng điệu đã dịu xuống rất nhiều: “Hương Thảo…”
Nguyễn Hương Thảo lùi lại một bước: “Ba đừng gọi tên con làm gì nữa!”
Cô ta nói xong liền xoay người chạy ra ngoài.
Nguyễn Tri Hạ thấy thế vội xoay người rời đi.
Khi sắp tới cửa, cô nghĩ đến chuyện lần trước có truyền thông đi thẳng đến cửa Hạ thị chặn người nên móc khẩu trang từ trong túi ra và đeo vào.
Mùa đông, cô có thói quen luôn nhét khẩu trang ở trong túi, không ngờ vào thời điểm này lại có thể phát huy tác dụng.
Nguyễn Tri Hạ vừa đi ra liền bị các phóng viên vây quanh.
“Xin hỏi cô là nhân viên của Hạ thị sao? Cô làm chức vụ gì trong Hạ thị vậy? Đám nhân viên các cô có biết rõ về chuyện mờ ám trong nhà xưởng của Hạ thị không?”
“Xin lỗi, tôi không thể trả lời.” Nguyễn Tri Hạ nói xong liền lơ đãng quay đầu và nhìn thấy Nguyễn Hương Thảo đi từ bên trong ra.
Nguyễn Tri Hạ nhất thời nảy ra một ý định và lên tiếng nói: “Giám đốc ban ngành của chúng tôi chắc hẳn có thể giải đáp được vấn đề của mọi người đấy.”
“Xin hỏi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387485/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.