Cái cảm giác ấy ngày càng rõ ràng, cô nhắm mắt lại, lấy can đảm chuẩn bị quay đầu nhìn, thì nghe thấy từ sau lưng truyền đến tiếng nói không chút độ ấm: “Cô đang làm cái gì?”
Nguyễn Tri Hạ dọa đến tay run lên cái, dao trên tay rơi lên chân cô.
Cũng may là đi dép bông rất dày, nếu không thì cô thảm rồi.
Tư Mộ Hàn lúc thấy dao rơi xuống, tim cũng nhảy lên, ngồi xuống nhìn xem cô có bị thương không, xác nhận dao không có cắt vào chân được bọc kín của cô, thì mới thở phào nhẹ nhõm đứng dây, giọng nói trầm thấp: “Nguyễn Tri Hạ, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào vụng về như cô!”
Nguyễn Tri Hạ đã sớm hồi thần, cô nhặt dao lên, trừng mắt nhìn “Tư Gia Thành” một cái, quay người mở vòi nước, vừa rửa dao vừa nói: “Thật là làm khó cho cậu chủ Tư đây còn phải ngày ngày khâm điểm người phụ nữ vụng về như tôi nấu cơm, nếu không từ ngày mai bắt đầu tôi không nấu nữa, tôi vẫn là nên dọn ra khỏi biệt thự trước khi Tư Mộ Hàn trở về, cho anh mắt không thấy khỏi phiền, anh thấy được không?”
Nguyễn Tri Hạ cất cái dao đã được rửa sạch sẽ xong quay người vẻ mặt nghiêm túc nhìn “Tư Gia Thành”.
Cô thật là chịu đủ người đàn ông “Tư Gia Thành” này.
Anh từng giúp cô, trong lòng cô vẫn luôn cảm kích anh, nhưng chuyện nào ra chuyện đấy, không thể vì anh giúp cô nên cô phải dung túng anh động tay động chân, khua chân mua tay với cô.
“Không được.” Mặt Tư Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387431/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.