Cô nhìn người đàn ông trung niên này , cô biết ông ta , người đàn ông này là một trong những thành viên sáng lập của tập đoàn Tần Thị cùng với bố cô .
Theo tuổi tác thì cô phải gọi ông ta là chú , nhưng cô tự nhủ sẽ không gọi như vậy . Thư ký Diêm nói với cô rằng ông ta là người đầu tiên ủng hộ Diệu Ngọc , vì là người của bà ta , nên cũng là kẻ thù của cô . Có ai gọi kẻ thù là chú không ?
Dù sao cô cũng chưa bao giờ gặp ông ta khi cô lớn lên .
“ Giám đốc Nhân nói đùa rồi . Với tư cách là cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Tần thị , hôm nay làm sao tội lại có thể không xuất hiện vào một ngày quan trọng như vậy . Thật tò mò là tại sao không có ai thông báo cho tôi về đại hội cổ đông ngày hôm nay . Có ai có thể cho tôi một lời giải thích được không ? ”
Thư Nhiễm lạnh lùng nói , ánh mắt cô quét qua từng người có mặt .
Những cổ đông bắt gặp ánh mắt này đều có phần cảm thấy tội lỗi hoặc xấu hổ .
Giám đốc Nhân cười khà khà :
“ Có lẽ mọi người quên thông báo . Hơn nữa , cháu gái của tôi , không phải bây giờ cháu đã ở đây rồi sao ? ”
“ Nghe giọng điệu của giám đốc Nhân , có vẻ như ông rất khó chịu khi tôi ở đây ? ”
Thư Nhiễm mỉm cười nhìn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-em-dung-hong-chay/3077909/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.