Chương trước
Chương sau
Câu cuối cùng nhấn mạnh giọng điệu trầm trọng hơn, đồng thời cũng mang theo sự thù địch của cái chết.

Anh đột nhiên xô cô ta ra, bãi cỏ hơi nhấp nhô, cô ta đang đi giày cao gót mười phân, không chống đỡ nổi ngã xuống đất một cái, hết sức.

chật vậ Giúp việc vội vàng chạy tới, đỡ người dậy và nói: “Anh thật to gan, dám bất kính với vương phi.”

“Người đâu, trói hai cô giúp việc này lại rồi tát cho hai phát, tôi không đánh phụ nữ, nhưng không có nghĩa là tôi không tức giận, tôi đẩy vương phi của các người, các người có thể thấy rõ, cô ta đã đánh vợ tôi bằng những chai lọ này, mắt của các người bị mù sao?Xem ra mắt của các người cũng không được tốt, có muốn khoét hết ra để các người nhìn rõ mọi thứ không?” Cố Gia Huy hung dữ nói.

Hứa Minh Tâm nghe nói như thế, cả người đều cảm thấy rét lạnh chứ đừng nói là kia hai giúp việc run lẩy bẩy kia.

Cô hiếm thấy Cố Gia Huy tức giận đến mức như vậy, lập tức đi tới trước mặt anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh.

Anh cảm nhận thấy hơi ấm, sự thù địch trên toàn thân đột nhiên giảm bớt rồi biến mất trong tích tắc không còn lại gì.

Cô lập tức mở miệng nói: “Tát hai cái là được rồi, con gái có khuôn mặt là quan trọng nhất, còn đôi mắt thì cứ giữ lại đi, những gì anh ấy vừa nói chỉ là nói bừa thôi.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Sau đó, cô nhanh chóng xua tay để mọi người đi xuống, nếu không Cố Gia Huy nhìn thấy lại mất lý trí.

Dáng vẻ độc ác đáng sợ như vậy của anh khiến ngay cả cô cũng không đỡ nổi. .

||||| Truyện đề cử: Thống Đốc Đại Nhân, Em Xin Anh! |||||

Cố Gia Huy ôm lấy cơ thể cô, cả hai nhìn Lucia từ trên xuống.

“Vương phi cao cao tại thượng? Mẹ của cả một quốc gia? Bây giờ quyền lực của vua Charles không ổn định, ông ấy sẽ không xúc phạm bất kỳ người quyền quý nào chỉ vì một người phụ nữ, có lẽ cô đã đến nhầm nơi để kêu gào rồi.”

Anh từ từ ngồi xổm xuống, nắm lấy cằm cô ta, buộc cô ta phải ngước nhìn mình.



“Lucia, tôi đã cảnh báo cô rằng sự kiên nhẫn của con người là có hạn, cô thật quá đáng.”

“Tôi quá đáng? Rõ ràng là Hứa Minh Tâm khinh người quá đáng, cô ta đánh tôi, cô ta còn dám đánh tôi…”

“Cô ấy đánh cô thì sao?”

Cố Gia Huy đột nhiên gầm lên: “Tính mạng của con trai tôi năm trong tay cô, nếu cô ấy giết cô thì tôi cũng có thể minh oan giúp cô ấy, chỉ là tôi không thể để cho hai tay cô ấy dính đầy máu, loại chuyện này nên để tôi làm mới đúng!”

“Anh, anh đang nói cái gì vậy?” Lucia cảm thấy một luồng sát khí đáng sợ phát ra từ người anh.

Anh thực sự có ý định giết người, muốn giết mình!

Lucia cố gắng đứng dậy chạy thoát ra ngoài, nhưng đôi chân của cô ta đã yếu dần đi, mềm nhũn ra.

Cô ta chỉ có thể lùi lại không ngừng, nhưng lại không thể sánh được với tốc độ anh đuổi theo.

“Anh… Anh đừng làm loạn, nếu anh dám động đến tôi, Charlie sẽ không bỏ qua cho anh..”

Dường như Cố Gia Huy không nghe thấy điều này, anh vẫn tiến lên từng bước một.

Hứa Minh Tâm không thể chịu đựng được nữa, đột ngột kéo anh một cái.

Nếu như thật sự giết Lucia, mặc dù nhất thời sẽ có chút sảng khoái vì báo thù cho con trai, nhưng hậu quả sẽ rất rắc rối.

Dù gì thì cô ta cũng là vương phi, nếu chết trong biệt thự nhà họ Cố, cho dù vua Charles không xúc phạm nhà họ Cố vì một người phụ nữ, thì cũng khó có thể đảm bảo rằng sẽ không có ai gây khó dễ, từ đó kích động vụ việc lên.

Khoảng thời gian này là một giai đoạn quan trọng, vậy tại sao phải đặt mình vào nguy hiểm vì những người không xứng đáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.