Chương trước
Chương sau
Cô còn lôi kéo quý cô quý bà đến nơi này, rõ ràng chính là rêu rao, vậy thì cô ta cũng sẽ không khách sáo.

Nếu thủ đoạn lén lút không có được chỗ tốt thì cô ta dùng dao kiếm thật ở bên ngoài để không ai được yên bình.

Hứa Minh Tâm, tôi đến chết cũng sẽ không quên cái bạt tai mà cô tát tôi. Tôi sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần những gì cô gây ra cho tôi. Tôi nói cho cô biết, chuyện này sẽ không yên đâu. Người đấu với tôi sẽ không có kết quả tốt, bao gồm cả cô!”

Cô ta nói với vẻ hung tợn, sắc mặt cũng dữ dội!

“Nếu như cô tới đây chỉ để nói v. mấy lời uy hiếp không hề có sức này thì tôi khuyên cô tiết kiệm chút sức đi. Tôi đã không còn là Hứa Minh Tâm trước kia bị cô nói một câu là có thể sợ đến chân mềm nhữn, từ trước tới nay tôi chưa từng trở mặt với ai, cô là người đầu tiên. Lucia, tôi rất vui vẻ tiếp đón”

“Vậy sao? Mấy năm nay cô chỉ tiến bộ vậy mà thôi, không có Cố Gia Huy thì cô đã sớm chết trăm ngàn lần rồi!”

“Vậy thì thế nào, tôi có người đàn ông đáng tin, cô có không? Lucia, đời này cô không tin bất kỳ ai mà chỉ tin vào chính mình, cho nên sẽ không có ai giúp cô. Cô là người suy bụng ta ra bụng người, cô luôn trách tôi cướp Cố Gia Huy đi, thực ra là tự cô đẩy anh ấy đi xa từng chút một, là cô khiến cho anh ấy hoàn toàn nản lòng thoái chí nên anh ấy mới đến với tôi”

“Chỉ cần cô sửa lại một chút tính tình khiến cho anh ấy có thêm một chút hi vọng thì hai người cũng sẽ không đi tới tình trạng như hôm nay.

Cô không cảm thấy mình sai mà đó đều là lỗi của người bên cạnh, cô thật vô tội! Sao cô không tự soi gương xem rốt cuộc cái vẻ mặt cô tự cho là vô tội kia xấu xí đáng sợ đến thế nào?”

Hứa Minh Tâm trực tiếp ném chiếc gương trên bàn qua, vốn dĩ hôm nay muốn đi học lớp trang điểm cũng bị cô ta quấy nhiễu.

Tấm gương rơi xuống trên mặt đất, chia năm xẻ bảy, vừa lúc ở dưới chân Lucia.

Lucia nhìn thấy mảnh vỡ bên trong mình, vô số mảnh, khuôn mặt vặn vẹo.

Cô ta bị giật nảy mình, lập tức lui lại một bước.

Hứa Minh Tâm đứng dậy, tỏ vẻ không quan trọng, lạnh nhạt duỗi cái lưng mỏi nói: “Tôi không rảnh để chơi với cô, cô đã đạt được mục đích rồi thì mau cút đi, chỉ cần nhìn cô tôi đã thấy chướng mắt rồi.”



“Ài, thật ra trước kia tôi rất khó chịu khi nhìn thấy cô, nhưng tôi được giáo dục là không được nói lời thô tục, dù sao làm người là phải cư xử văn minh. Nhưng bây giờ, tôi chỉ muốn có gì nói đó với cô, văn minh lịch sự với cô chỉ giống như đàn gảy tai trâu mà thôi!”

“Cô… Hứa Minh Tâm, cô đừng có mà kiêu ngạo! Cô chờ đó cho tôi xem”

Lucia tức giận đến mức phát điên, nhất thời không khống chế được, lập tức vớ lấy mấy cái chai và lon bên cạnh rồi đập tới.

Nào là kem nền dạng lỏng, tinh chất sữa… khối lượng khá lớn, đánh vào đầu chắc chắn không phải chuyện đùa.

Nếu không phải cô kịp thời né thì đã bị đánh trúng.

Rõ ràng Lucia đang chó cùng rứt giậu, sử dụng bất kỳ thủ đoạn đê hèn nào.

Hứa Minh Tâm né tránh nói: “Đừng tưởng rằng cô là vương phi thì tôi không dám làm gì cô, tôi cũng sẽ ném chết c Cô định ném lại, nhưng không ngờ Cố Gia Huy lại xuất hiện.

Anh siết chặt cổ tay Lucia thật mạnh, khiến cô ta đau đớn.

Khuôn mặt cô ta lập tức nhăn lại, hết sức vặn vẹo vì đau.

“Cố Gia Huy… anh..”

“Lucia, cô bắt nạt vợ tôi ở trước mặt tôi là đang cảm thấy nhà họ Cố chúng tôi không có ai sao?”

“Dù bây giờ cô là vương phi của một nước, nhưng đánh người trắng trợn thế này cũng không nên đâu? Xem ra vua Charles đang bận việc.

chính phủ, vô tâm không có ý định giáo dục vợ nên đã đưa cô đến đây để tôi giáo dục đúng không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.