Chương trước
Chương sau
Ôn Mạc Ngôn đã chết, bây giờ người đang tồn tại là anh ta.

Anh ta đi vào, trông thấy cô ấy chưa đụng đến chứng từ quyền quản lý cổ phần và bất động sản, anh ta nói: “Không nhìn xem anh ta để lại cho em cái gì à?”

Bạch Thư Hân không đáp.

“Mấy năm gần đây, anh ta đầu tư rất nhiều tài sản tư hữu cá nhân không thuộc về nhà họ Ôn, anh ta để lại tất cả cho em. Thiên Âu là người thừa kế của nhà họ Ôn, nhà họ Ôn để lại cho Christie, mà anh ta để lại cho em… bản thân mình”

“Anh vẫn luôn ở trong cơ thể của anh ấy, anh nói cho tôi biết… mấy năm nay anh ấy sống như thế nào?”



“Không phải hai năm này anh ta giận dỗi với em à? Anh ta sống… không bằng chết” Thiện Ngôn nói rõ ràng từng chữ: “Tôi khinh thường nhất là loại người vô dụng như thế này, tôi tưởng là anh ta hèn nhát, ai ngờ lúc anh ta dũng cảm lên, tôi nhìn mà líu cả lưỡi. Anh ta rất liều mạng, vì một người, một chuyện mà có thể nỗ lực quên mình. Anh ta có thể chịu, cho dù yêu em mà lòng đau như cắt thì cũng cố nhịn. Mỗi một chút ngọt ngào mà em cho anh ta, là liều thuốc tốt để anh ta vượt qua quãng thời gian đau khổ này”

“Anh ta yêu em đến mức dũng cảm quên mình, điều này…

khiến tôi bái phục. Mặc dù tôi không thua gì anh ta nhưng dù sao thì… tôi cũng là nhân cách mà anh ta phân liệt ra, chịu sự ảnh hưởng của anh ta mới yêu em như thế. Làm sao mà tôi…bằng anh ta được chứ?”

Bạch Thư Hân nghe anh ta nói như vậy, cô ấy khóc càng nhiều. Bây giờ cô ấy biết sai rồi, cô ấy hối hận rồi.

Lúc trước, hản là cô ấy phải đứng ở cùng một phe với anh ta, cùng vượt qua cửa ải khó khăn của nhà họ Ôn. Tiếc nuối cả đời vẫn tốt hơn bây giờ chết đi trong buồn bã uất ức.

Vốn là cô ấy muốn anh ta sống cả đời bình yên, cô ấy không ngờ mình lại là bùa đòi mạng khiến anh ta ra nông nỗi này!

“Có thể em còn chưa biết một chuyện, Christie cũng không biết anh ta… triệt sản”

“Cái gì?”



Bạch Thư Hân trợn trừng mắt, nước mắt ầng ậng ở hốc mắt.

“Nói đúng hơn thì anh ta suýt chút nữa cắt bỏ cái kia. Sau cái ngày thành hôn, anh ta biết được mình và Christie đã quan hệ với nhau là lập tức đến bệnh viện ngay. Bác sĩ khuyên nhủ rất lâu, còn để bố của anh ta phát hiện nên chuyện này mới kết thúc. Cuối cùng, anh ta vẫn chọn triệt sản, tôi biết rõ trong lòng anh ta nghĩ gì mà”

“Con của anh ta chỉ có một người mẹ, chính là em. Anh ta không muốn Christie mang thai, tôi vẫn luôn thắc mắc đứa bé này đến từ đâu. Sau khi đứa bé được sinh ra, mặt mày vô cùng giống anh ta, tôi biết đứa bé này là con của em ngay. Cũng coi như toàn vẹn rồi, không phải quanh đi quẩn lại thì cũng là con của hai người à?”

“Làm gì có nhiều số phận được an bài như thế, tất cả là do yêu nhau mới nỗ lực quên mình, mới có thể ở bên nhau”

Thiện Ngôn mỉm cười tự giễu, có lẽ anh ta nên sửa lại, không thể gọi Ôn Mạc Ngôn là tên vô dụng, Ôn Mạc Ngôn khiến người ta phải kính nể. Thiện Ngôn đặt tay lên ngực tự hỏi bản thân, nếu là anh ta thì có dám quyết đoán như vậy hay không? Vậy mà dám chạy đi triệt sản.

Nếu Bạch Thư Hân không mang thai, vậy nhà họ Ôn tuyệt đường con cháu mất rồi.

Bạch Thư Hân nghe tất cả mọi thứ xong, đó là những thứ trước kia cô ấy chưa từng biết đến.

Trong một ngày, cô ấy gặp rất nhiều chuyện.

Ôn Mạc Ngôn chết rồi. Anh làm nhiều chuyện như vậy chỉ vì cô ấy.

Cô ấy như đang nằm mơ thấy ác mộng, cô ấy hy vọng có người gọi cô ấy dậy, nói cho cô ấy rằng đây chỉ là một giấc mơ thôi.

Cô ấy đứng dậy, lảo đảo bỏ đi.

“Em đi đâu?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.