Chương trước
Chương sau
Vào thư phòng định làm việc một lúc, nhưng không ngờ anh lại mệt đến mức gục đi.

Ác mộng bốn năm trước bỗng hiện lên lần nữa.

Anh mơ thấy Lucia.

Cô đứng trên boong thuyền, đưa lưng về phía mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn chiếc du thuyền cháy hừng hực như thiêu như đết.

Cố Gia Huy vội vàng bước lên, giữ chặt bờ vai của cô ta, gào thét: “Nói cho tôi biết, tại sao cô phải làm như vậy?”

“A…”

Hứa Minh Tâm thấy anh mệt đến mức ngủ thiếp đi thì định gọi anh dậy, nhưng không ngờ vừa bước tới gần, đột nhiên anh lại giữ chặt cô tay cô.

Sức mạnh ấy lớn đến mức như muốn bẻ gãy xương cô ra.

Cô đau đớn hít vào một hơi, muốn rút tay mình về.

Nhưng nhờ đó mà cũng đánh thức Cố Gia Huy còn trong cơn mộng.

Anh mở đôi mắt ra, chỉ trong chớp mắt đó, tay anh cũng buông lỏng.

Hứa Minh Tâm nhìn vào đôi mắt phượng đen nhánh và thâm thúy hằn lên tia máu, trong lòng cô thoáng run lên, sợ đến mức hai chân mềm nhũn rồi ngã phịch xuống đất.

Cố Gia Huy thoáng nhíu mày, lúc này anh mới bình tĩnh lại biết mình vừa mới gặp ác mộng.

Cố Gia Huy vội vàng đỡ Hứa Minh Tâm ngồi dậy, dịu dàng hỏi cô: “Em không sao chứ? Anh hù em à?” Hứa Minh Tâm nghe vậy, nhớ đến đôi mắt ngập sát ý của anh lúc vừa rồi, cơ thể cũng run lên.

Thật là đáng sợ…

Như là ma quỷ vậy.

“Anh… mơ thấy ai à?” Cô thận trọng hỏi.

Cố Gia Huy nghe vậy thì lại nhíu mày chặt hơn.

Hàng mi dài buông xuống, che đi ánh mắt thâm trầm.

Anh điều chỉnh lại hơi thở, đôi môi khẽ mím chặt, toát lên đôi phần lạnh lùng, khắc nghiệt.

Chỉ chớp mắt sau, khi ngước mắt lên lần nữa, anh mới khôi phục lại dáng vẻ ngày thường.

“Không có gì đâu, anh lại mơ thấy chuyện bốn năm trước.”

“Vậy à?”

Hứa Minh Tâm cũng thấy thoải mái hơn.

Cô biết, dù đã qua nhiều năm như vậy, Cố Gia Huy cũng không buông được chuyện của năm đó.

Cố Cố đến cũng khiến nỗi đau trong lòng anh nhức nhối hơn.

Cố Gia Huy đưa tay đỡ cô, ôm lên bàn làm việc.

Cô đung đưa chân, nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của anh thì lại hơi đau lòng: “Nếu anh mệt thì nên đi ngủ đi, Cố Cố tắm xong thì đã lên giường rồi.”

“Anh còn mấy việc chưa xử lý xong, cũng nhanh thôi.”

Anh thản nhiên nói, nhức đầu xoa xoa huyệt thái dương.

Huyệt thái dương căng chặt, nảy lên thình thịch, giống như một quốc vương bất lực không thể nào dẹp loạn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.