Chương trước
Chương sau
“Thôi đi, người ta dù đã kết hôn rồi, gặp hoạn nạn thì cũng thân ai lấy lo. Còn cậu mới đính hôn được có mấy ngày mà đã bắt đầu bán mạng cho người ta rồi! Tớ không tán thành, tớ vẫn luôn nghĩ Cố Gia Huy không đơn giản như vậy, cậu quá đơn thuần, hai người không thích hợp!”

“Tớ thấy như vậy lại rất tốt. Anh ấy đối với tớ tốt lắm. Minh Châu, về sau cậu không cần đợi tớ nữa, cậu thực tập cả một ngày đã rất mệt rồi.”

“Nói đến chuyện thực tập, tớ lại không thể nhịn được nữa. Hôm nay, tớ ở công ty nghe ngóng cả một vòng nhưng vẫn không nghe thấy tên của Cố Gia Huy.”

“Vậy sao?” Hứa Minh Tâm nghe vậy nhưng cũng không nghĩ quá nhiều. Bạch Thư Hân nhìn thấy dáng vẻ không để tâm của cô thì không khỏi trợn tròn mắt, dường như chỉ là một người qua đường bình thường, nhịn không được mà lên lớp cô: “Minh Tâm, nếu cậu thật sự tin tưởng người đàn ông này, người khác nói thế nào cậu cũng không từ bỏ, vậy thì cậu phải quản lý tốt tài chính, cậu cần phải biết anh ta kiếm được bao nhiêu mỗi tháng. Tiền bạc, chi tiêu hàng ngày thế nào, có thích xã giao hay không…?”

“Đàn ông có tiền thì dễ hư hỏng. Chẳng may lương tháng anh ta lại cao rồi tháng nào cũng cất quỹ mấy chục triệu vào túi, sau lưng cậu ăn chơi đàng điểm thì phải làm sao?”

Hứa Minh Tâm nghe vậy, không thể không nghĩ đến lời nói của hai cô gái cùng bàn tối hôm qua.

Nói xã hội hiện tại rất thực tế, ngoại hình có tác dụng gì chứ, có tiền bạc mới là vua.

Đúng vậy, cho dù Cố Gia Huy có sa sút nghèo túng đi chăng nữa, nhưng lương tháng mấy chục triệu cũng đủ để khiến những cô gái bình thường thương nhớ.

“Vậy thì tớ nên làm gì?”

“Haiz, chỉ có cậu xem người ta như bảo bối. Nếu như anh ta không thú nhận, thẳng thắn loại chuyện này thì cậu phải đi hỏi. Cậu có hiểu không? Hôm nay ngày 15, ngày trả lương đấy, cậu biết rồi đó!”

“Nhưng… liệu điều này có phải quá thực tế rồi không? Có phải là tớ quan tâm quá nhiều rồi không?”

“Nhiều cái gì, đây là chuyện bình thường!”

Dưới sự khích lệ của Bạch Thư Hân, Hứa Minh Tâm cũng cảm thấy rằng cô hẳn cũng nên biết lương hàng tháng của Cố Gia Huy.

Cô không yêu cầu đối phương giao nộp lương hàng tháng, nhưng ít nhất trong lòng mình phải có cái ngọn nguồn rõ ràng.

Bạch Thư Hân tiễn cô trở về rồi cổ vũ cô: “Bắt đầu nắm giữ quyền lợi tài chính từ trước khi kết hôn. Chị gái nhìn vào em đấy, cố lên!”

Hứa Minh Tâm khó nhọc gật đầu, đôi tay nhỏ bé siết chặt.

Cổ Gia Huy vẫn đang ở trong phòng làm việc trên tầng, có vẻ như đang họp video. Dưới nhà, chú An đang bận rộn trong bếp.

Hứa Minh Tâm đi đến giúp đỡ, tán gẫu vài câu: “Chú An, cháu có thể hỏi chú vài câu hỏi riêng tư được không?”

“Cô Minh Tâm muốn hỏi chú cái gì?”

“Cái đó… mỗi tháng, Cố Gia Huy trả cho chú lương tháng bao nhiêu?”

Chú An nghe vậy có chút nghi ngờ: “Sao cô Minh Tâm lại hỏi chuyện này? Chú không có lương cố định. Đầu ng, cậu chủ sẽ đưa cho chú một ít tiền tiêu vặt để mua đồ trong nhà, cũng như mua chút đồ ăn.”

“Vậy thì chỗ tiền tiêu vặt kia là bao nhiêu?”

Chú An muốn nói khoảng 350 triệu đồng, nhưng nhớ đến lời cậu chủ căn dặn phải khiêm tốn, dặn ông không được làm Hứa Minh Tâm sợ hãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.