Ha... Ha...
Cô có nên cảm thấy vinh hạnh không đây?
Kiều Hạ Linh nhoẻn miệng cười, dè dặt ngồi lên giường, cầm lấy tấm khăn trải giường trắng đốc lên, chắn ngang tầm mắt của Cố Thịnh, nhanh tay cầm lấy chìa khóa chạy đến cửa phòng.
Cạch...
Rầm...
Cánh cửa vừa hé ra một chút đã bị người phía sau dùng lực đóng sập lại.
“Tính đi đâu thế bảo bối?” Cố Thịnh một tay chống cửa, một tay giữ chặt lấy eo cô tra hỏi.
Kiều Hạ Linh giãy giụa, trừng mắt nhìn hắn.
“Thả ra.”
“Không định giả vờ nữa?” Cố Thịnh chôn mặt vào cổ cô, hít sâu một hơi.
Ở góc cạnh Kiều Hạ Linh không thấy được, một đôi mắt hàm chứa dục vọng chiếm hữu mãnh liệt đang âm thầm nhìn cô không dứt.
Bao năm rồi, hắn cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính ngắm nhìn cô như vậy chứ không phải ở trong tối âm thầm tính kế.
Từ trước đến nay, phụ nữ muốn leo lên giường hắn chưa bao giờ thiếu, từ thiếu nữ ngây thơ trong sáng đến gương mặt quyến rũ tinh anh, đủ mọi loại hình, nhưng tất cả đều không so được với một móng tay của người này.
Cô tùy hứng, ngây thơ, trong sáng hay là quyến rũ, tinh anh và mưu mô, tất cả đều làm hắn say mê đến điên cuồng.
Là nhóc con này từ mười năm lăm trước đã đánh cắp trái tim hắn, khiến cho nó không thể chứa thêm bất kỳ người nào.
Bé mèo nhỏ hung dữ chỉ cao đến ngang hông đứng ra bảo vệ hắn năm nào giờ đã lớn, xinh đẹp hơn, cũng hung dữ hơn trước nhiều lắm.
Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cua-co-tong/362428/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.