Chín giờ sáng, Kiều Hạ Linh ngồi ở tầng cao nhất trên quán cà phê Moni, thảnh thơi ngắm nhìn thành phố nhộn nhịp được thu nhỏ bên dưới, cầm thìa khuấy nhẹ cốc cà phê, ánh mắt đảo quanh như đang lẩn tránh tầm mắt của ai đó.
Lạc Linh hậm hực cầm điện thoại chơi game, liếc nhìn bạn tốt, mắt như sắp phun lửa đến nơi, tức giận hỏi:
“Lần thứ mấy rồi?”
Kiều Hạ Linh giơ tay, đếm đếm, một bàn không đủ, sau đó là hai, thấy sắc mắt bạn tốt ngày càng trầm xuống, sắp đen thành cái đít nồi mới cười nhẹ, xấu hổ gãi gãi, giơ lên ba ngón tay ra hiệu.
Sắc mặt của Lạc Linh lúc này mới tốt hơn một chút, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy không đúng chỗ nào, tức giận đập bàn, chỉ hận rèn sắt không thành thép uốn Kiều Hạ Linh về khuôn khổ:
“Cậu đấy! Lúc đầu nói cái gì? Chỉ là tai nạn? Con mẹ nó, hai người lên giường ba lần thì cả ba lần đều do ngoài ý muốn à?”
Kiều Hạ Linh vội vã lắc đầu, thành thật khai báo: “Hai lần đầu là tai nạn, lần cuối cùng... Khụ... Là mình tình nguyện...”
Rắc...
Ly cà phê trên tay của Lạc Linh mắt thường nhìn thấy đang có dấu hiệu nứt ra, ánh mắt sắc lẹm như dao thi nhau chạy đến như thể muốn bổ đầu Kiều Hạ Linh ra xem bên trong đó có thứ gì.
Đi mẹ nó chứ chủ động, tức chết cô rồi!
“Chia tay... Ngay lập tức chia tay cho tớ...” Lạc Linh kiên quyết, hai mắt muốn nứt ra, cầm lấy tay của Kiều Hạ Linh kích động yêu cầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cua-co-tong/362413/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.