Nghe chuyện còn có khách nhớ đến mình thì Chu Thiến vẫn rất vui vẻ.
Triệu Viện Viện nói:
– Đúng thế, mới ngay hôm qua thôi. Một đám con gái đến, trong đó có một cô gái cố ý tìm cậu.
Nhắc đến người khách đó, Tiểu Mạt nhíu mày:
– Cô gái đó cũng lại lắm. Lúc ấy là Lý San làm móng tay cho cô ta, cô ta cứ gặng hỏi Lý San chuyện của cậu. Lý San nói cho cô ta rằng cậu m.a.n.g t.h.a.i nên xin nghỉ phép. Bởi vì cô ta hỏi cậu nên mình mới để ý nhưng thấy Lý San nói cậu m.a.n.g t.h.a.i thì vẻ mặt lại rất lạ.
Triệu Viện Viện nghe Tiểu Mạt nói vậy thì cũng nhíu mày nói:
– Lúc ấy mình đang làm việc nên không để ý lắm, Thiệu Lâm, là khách quen của cậu sao? Chu Thiến lắc đầu rồi hỏi Tiểu Mạt:
– Người trông thế nào?
Tiểu Mạt nói:
– Tuổi thì hình như lớn hơn cậu một chút, gầy lắm, sắc mặt cũng không tốt lắm
Chu Thiến nghĩ nghĩ, không biết là ai? Chẳng hiểu sao đột nhiên cô lại nhớ đến gương mặt tiều tụy của Văn Phương. Lòng Chu Thiến thoáng bất an. Cô ta từng bị sẩy thai, nếu thực sự là cô ta, lại biết mình m.a.n.g t.h.a.i thì nhất định là không ổn rồi. Đứa bé như cảm thấy nỗi bất an của cô mà cũng giật giật. Chu Thiến vuốt bụng như đang an ủi con lại nghĩ: Lo cái gì? Cho dù là Văn Phương thì sao? Giờ cô ta đã tránh xa khỏi cuộc sống của mình, sẽ không gây chuyện được nữa.
Nghĩ vậy, Chu Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5070569/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.