Triệu phu nhân sợ hai cha con lại cãi cọ nên vội nói với chồng:
– Tôi thấy Hi Tuấn làm việc này cũng rất tốt, không phải có rấ nhiều người thích nó sao? Con đã lớn rồi, chúng nó đều có suy nghĩ riêng của mình, chúng ta đừng xen vào nữa
Chu Thiến và Hi Thành không tiện tham gia, nếu bọn họ cũng nói đỡ Hi Tuấn thì chỉ sợ Triệu lão gia t.ử lại nghĩ cả nhà cùng chống đồi mình mà càng tức giận nên chỉ có thể bên nhìn.
Triệu lão gia t.ử nghe vợ nói xong thì cơn tức dâng cao:
– Lời lẽ đàn bà ngu xuẩn! Hi Tuấn là con của Triệu gia, sau lưng chẳng biết bao nhiêu người khinh miệt nó. Nó làm xiếc được đến bao giờ? 30 tuổi? 40 tuổi? Đến lúc đó thì chẳng còn lại gì cả? Tiền? Triệu gia ta thiếu tiền? Đàn ông cần nhất là đạt được địa vị khiến người khác tôn trọng, nó thì có gốc rễ gì? Chỉ dựa vào tuổi trẻ mà nhảy nhót hát hò? Làm trò cười cho người khác? Nói xong lại nhìn về phía Hi Tuấn:
– Giờ mày cứ cứng đầu, không cần nghe lời tao nữa, tao càng nói mày càng chẳng nghe thì tao cũng chịu, tự mày lo cho mày đi.
Nói xong, Triệu lão gia mặt mày tái mét mà đi vào thư phòng, đóng cửa ầm một tiếng.
Hi Tuấn nhìn Triệu phu nhân với vẻ biết lỗi nói:
– Con xin lỗi, mẹ, đều là con sai, hôm nay là sinh nhật mẹ mà còn làm mẹ không vui
Triệu phu nhân lắc đầu:
– Không phải tại con, hôm nay mẹ vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5064367/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.