Lập tức anh đứng lên, mặt trầm xuống, giọng vô cùng cứng rắn:
– Anh không đồng ý, anh không cho em đi! Thiệu Lâm, lúc này bất luận thế nào em cũng phải nghe anh. Về phần những chuyện em lo lắng thì chẳng phải là vấn đề, ai dám nói hươu nói vượn trước mặt chúng ta. Còn bọn họ nghĩ gì thì chúng ta quản làm gì, chỉ cần chúng ta tự biết sự thật là được rồi. Việc này em không cần lo lắng
Chu Thiến còn định nói thêm gì, cô định đứng lên nhưng lại bị anh đè hai vai lại. Anh cúi người, hai mắt đen sâu thằm nhìn cô như muốn nhìn thấu suy nghĩ của cô, anh khẽ nói:
– Thiệu Lâm, đừng nói gì nữa, cho dù em bảo anh ngang ngược cũng được, chuyện này anh sẽ không thay đổi ý kiến. Nếu em cứ cố chấp thì anh sẽ rất giận
Chu Thiến thấy anh nói rất nghiêm túc thì biết có nói nữa cũng là vô dụng nên chỉ thở dài, cúi đầu.
Triệu Hi Thành thấy cô không vui thì lại ngồi xuống bên cạnh cô, ôm cô vào lòng, dịu dàng nói:
– Được rồi, đừng buồn, chờ chuyện này qua đi chúng ta đi du lịch được không? Đi giải sầu, chờ khi quay về thì em sẽ phát hiện rằng, thì ra mọi người đều đã quên chuyện này
Anh nghĩ nghĩ:
– À, đi Cửu Trại Câu nhé, chẳng phải em vẫn luôn muốn đến đó sao? Chu Thiến ngẩng đầu nhìn anh, thấy vẻ mặt anh đầy ý lấy lòng, biết là anh đang quan tâm mình, đang dỗ dành mình thì lòng mềm lại. Nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/5047515/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.