Chu Thiến lại cầm gối đầu ném tới, lần này gối đầu phi thẳng về chỗ hiểm của anh. Triệu Hi Thành ôm gối đầu than thở, khóc lóc:
– Bà xã ơi, giơ cao đ.á.n.h khẽ đi! Em đang hủy diệt hạnh phúc nửa đời của chúng ta đấy
Mặt Chu Thiến như bị lửa đốt, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Triệu Hi Thành, anh quá vô sỉ
Triệu Hi Thành cười lớn đi vào phòng tắm. Rửa mặt chải đầu xong lại đi thay quần áo, khi ra ngoài đã mặc Âu phục, rất phong độ.
Triệu Hi Thành đi tới bên giường, cúi người hôn môi cô rồi nói:
– Trưa bảo lái xe đưa em đến công ty nhé, chúng ta cùng đi ăn cơm
– Sớm như vậy anh đã đi làm rồi sao? Chu Thiến xem đồng hồ, thấy mới chỉ hơn 7h chút xíu. Triệu Hi Thành vuốt tóc cô nói:
– Lão gia nhà chúng ta là người cuồng làm việc, mỗi ngày hơn 8h đều đã đến công ty. Anh và Hi Tuấn ngày nào cũng đi làm cùng ông, trước đó nửa giờ đều phải ở trong văn phòng nghe ông dạy bảo
Anh cười bất đắc dĩ:
– Được rồi, sắp đến giờ ăn sáng rồi, anh xuống trước, em ngủ thêm đi.
Nghe anh nói như vậy Chu Thiến nào ngủ tiếp được. Ai cũng chăm chỉ như vậy, Chu Thiến thầm nghĩ, Triệu thị có được ngày hôm nay cũng là có đạo lý cả. Xem ra sau này cô còn phải cố gắng làm tốt công việc của mình. Lớp huấn luyện cũng đến lúc phải đăng kí, giờ cô đã xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799405/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.