Cô gái họ Vương cười phụ họa:
– Chị Lý nói đúng, em nên sớm từ bỏ ý nghĩ này đi, không lại thành trò cười cho mọi người như ai đó
“Cười đi, cười đi, giờ cứ cười nhạo tao đi, châm chọc tao đi. Không lâu sau chúng mày sẽ phải hối hận với những lời này”
Văn Phương oán hận nghĩ: “Đến lúc đó, tao sẽ bắt chúng mày phải trả giá”
Nhưng những lời các cô nói lại là cơ hội tốt của cô ta. Ánh mắt Văn Phương nhìn chằm chằm máy tính, lặng lẽ cười.
Nhìn nụ cười quỷ dị của cô ta, tuy là giữa hè nhưng hai người đều thấy lạnh lẽo. Hai người nhìn nhau, thoáng yên lặng. Tục ngữ nói đúng: có thể đắc tội quân tử, chớ đắc tội tiểu nhân..
Bên kia, Yến hội Triệu gia đã chuẩn bị không sai biệt lắm. Phụ nữ họ Triệu và người hầu mệt muốn c.h.ế.t. Hôm nay, Triệu phu nhân và Dung tẩu đều nghỉ ngơi sớm, Chu Thiến cũng mệt mỏi nằm lăn trên giường. Tuy rằng mọi chuyện bọn họ đều không cần nhúng tay vào làm nhưng có bao nhiêu chuyện cần quan tâm, đám người hầu có chuyện gì cũng đều hỏi ý kiến của cô. Mấy ngày như vậy, Chu Thiến cảm thấy não như banh ra.
Triệu Hi Thành đi xã giao về chỉ thấy vợ đang nằm trên giường. Anh đi tới, đầu tiên hôn cô thật nồng nàn, đến khi hai người thở dốc thì mới buông cô ra.
Anh khàn khàn hỏi cô:
– Hôm nay làm sao vậy, buồn bã ỉu xìu, mệt c.h.ế.t à? Vừa nói anh vừa ôm cô vào lòng. Chu Thiến giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799404/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.