Anh nhìn cô, ánh mắt đầy mong chờ.
Chu Thiến nhìn anh, trong lòng cảm thấy thật nhẹ nhàng, những gì thời gian qua anh làm quả thực cũng khiến cô cảm động. Hơn nữa, trong nhật kí Tống Thiệu Lâm kể về đoạn tình yêu triền miên của cô ấy và Kiều Tranh khiến cô hiểu rõ được, cả đời này anh Kiều Tranh có lẽ sẽ yêu thương người phụ nữ khác nhưng chắc chắn không phải là người phụ nữ bề ngoài là Tống Thiệu Lâm nhưng bên trong là Chu Thiến. Cho nên cô cũng dần buông xuôi tình yêu mơ hồ từ nhỏ với anh, dần dần để cho Triệu Hi Thành tiếp cận với mình. Nếu không phải trong nhật ký Tống Thiệu Lâm viết về anh chẳng ra gì thì chưa biết chừng cô đã mềm lòng.
Triệu Hi Thành thấy cô không nói gì thì dần dần có chút nôn nóng:
– Thiệu Lâm, sao em không nói gì, em vẫn không muốn sao? Chẳng lẽ những việc anh làm trong thời gian qua chưa khiến cô động lòng? Chẳng lẽ tim cô là sắt đá? Chẳng lẽ cô còn muốn rời bỏ anh? Nghĩ đến đó, tim anh như bị bóp lại, không tự chủ nắm tay cô mạnh hơn.
– Thiệu Lâm, anh biết em không thích anh có phụ nữ khác, anh có thể cam đoan về sau anh sẽ không hái hoa bẻ cành nữa, cho dù là xã giao anh cũng sẽ không nhìn bất kì ai, anh… anh…
Triệu Hi Thành bình thường vốn uy phong lẫm lẫm không ai sánh kịp, âm ngoan thủ đoạn nhưng lúc này lại như đứa trẻ con, hận không thể lấy tim của mình ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799401/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.