Cửa hàng ngoài bọn họ thì không còn khách nào khác.
Triệu Hi Thành kéo ghế giúp cô, Chu Thiến mỉm cười ngồi xuống:
– Hôm nay là ngày gì đặc biệt sao? Triệu Hi Thành khẽ cười, hai mắt lóe ra ánh sáng:
– Anh chỉ muốn cùng vợ mình ăn tối mà thôi, còn cần lí do sao?
– Không phải, em chỉ là thấy lạ thôi, dù sao từ sau khi em xuất viện, đây là lần đầu tiên anh đưa em ta ngoài ăn cơm
Triệu Hi Thành nhíu mày:
– Anh nghe thì có vẻ vợ anh thầm trách anh không lãng mạn đúng không? Xem ra sau này cần thêm chút tâm tư mới được.
Mặt Chu Thiến hơi nóng lên:
– Em … không có ý này
Nói xong đã thấy ý cười của Triệu Hi Thành càng lúc càng đậm, cô cũng không nhịn được cười rộ lên, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào
Phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên, món chính là bít tết cùng rượu vang Pháp, hương vị không tệ. Triệu Hi Thành nhìn phục vụ một cái, không lâu sau nhà ăn vang lên tiếng đàn violon du dương. Chu Thiến nhìn theo, thấy cách đó không xa có một nghệ sĩ mặc áo mangto trắng chăm chú chơi đàn violon.
Triệu Hi Thành nói:
– Thích không?
Chu Thiến gật đầu:
– Em rất thích
Vừa dứt lời lại thấy bồi bàn cầm một bó hoa hồng đưa tới. Triệu Hi Thành đón lấy rồi nói:
– Anh vẫn ngại việc tặng hoa quá tục khí nhưng hôm nay cũng muốn thử một lần.
Anh đưa tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799400/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.