Giáp bào ngựa chiến chí sa trường, loạn lạc
Gấm thêu phục mỏng vọng no ấm, bình yên
Ban sư hồi triều, lệnh từ triều đình triệu hồi mấy trăm vạn binh lính. Lần này dẫn quân, tuy tuổi còn trẻ nhưng vẫn như thường lệ, Tống Thanh Dực trở về trong khải hoàn, bá tánh Đại Đô vô cùng hoan hỉ, bằng chứng là họ đã bỏ cả buổi sáng đứng đợi chỉ để chiêm ngưỡng phong khí ngút trời của thiếu tướng quân nhà quốc công.
Tống Thanh Dực là đích tử của Tống Trích Tư, người giữ chức vị quốc công đương triều, được xem như thân tín bên cạnh Nghinh Thành Đế, công danh hiển hách, có được đặc ân bất lệ, đó là được phép mang khí giới vào Kim Loan Điện. Phải biết, điều này chưa từng xảy ra trong lịch sử Nguyên triều. Nguyên cớ của đặc ân này phải nhắc lại năm Nghinh Thành Bác đăng cơ, Kim Loan Điện đã xảy ra một vụ thích sát bất thành, mà người khiến đám sát thủ kia thất bại đó chính là Tống Trích Tư. Ông đã dùng thân mình chắn mũi gươm của thích khách, cứu giá trong sát na. Từ lần đó, Nghinh Thành Bác đã ban cho Tống Trích Tư đặc ân này, quần thần không ai dám có ý kiến vì lúc sự việc xảy ra, cả đám bọn họ trốn như rùa rụt cổ, giờ chẳng lẽ lại tự tát mặt mình, nên đành im lặng cho qua.
Phủ quốc công.
- Phụ thân, con đã về!
Tống Trích Tư đang chăm chú vào con chim mới nuôi, nhìn cũng có chút tay nghề. Ậm ừ vài tiếng xem như đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngua-thao-nguyen/2901492/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.