Đại Đô hữu duyên, võ phu chạm mặt đại mỹ nam,
Ôn Châu nguy cấp, Chiêu Tâm Đan gặp được chân tình
Một nơi nào đó ngoài kinh thành.
Đã bắt đầu từ tối qua, khi biết được chút manh mối về người tên Vân Du, Tạ Vô Phong quyết định sẽ nhanh chóng tới Ôn Châu càng sớm càng tốt. Lòng chàng nóng như lửa đốt, phần vì lo lắng không biết người đó còn sống hay không, mà giả dụ vẫn còn sống thì liệu có mắc bệnh hay không, có còn nhớ chuyện năm xưa hay không. Và cứ thế, chàng cả đêm trằn trọc không ngủ được, tờ mờ sáng đã vội cùng Chu Linh và Lệ Ân Đình rời khỏi Như Lai tửu quán.
Trời cao xanh, mây trôi xa lơ đãng, gió nhẹ mang theo mùi đất vì nắng gắt hắc lên xộc vào mũi, cổ họng khô rang, vẻ mặt gần như không thể chịu đựng thêm được nữa, Chu Linh giọng có chút bực dọc, nói:
- Chết tiệt, cô ấy đi ngủ hả? Sao lâu thế?
Nguyên việc là lúc sáng, ba người có ghé qua một quán ăn, do đi quá vội nên quên mất đã mua màn thầu và vẫn để đó không đem theo, Lệ Ân Đình xung phong về đó lấy nhưng cũng khá lâu mà nàng vẫn chưa quay lại. Bình thường ai đó sẽ nghĩ do Chu Linh không thuận với Lệ Ân Đình nên tìm cớ kiếm chuyện nói xấu nàng, nhưng hiện giờ người chứng kiến là Tạ Vô Phong, chàng cũng như Chu Linh, khó chịu với cái nóng bên ngoài, lại thêm lòng cũng nóng như lửa với manh mối vừa có được nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngua-thao-nguyen/2901486/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.