Như Lai tửu quán, Vân Du kinh hỷ lai lai khứ
Hoàng cung đại nội, Nghinh Thành Mãn lộ rõ mưu đồ.
Dược Tâm Đường.
Chiêu Tâm Đan đang mãi loay hoay trong bếp với nồi cháo nấm, thoáng thấy bóng dáng của Bạt Phong thì liền với gọi:
- Sư phụ, là người phải không? Người về từ lúc nào vậy?
Bạt Phong vẫn thờ ơ và lãnh cảm như mọi khi, hờ hững hỏi lại:
- Có đồ ăn sáng chưa? Ta đói lắm rồi đây.
Chiêu Tâm Đan sững người, nói:
- Sắp chín rồi sư phụ. Nhưng, thường ngày người nói không thích ăn cháo mà, con đang nấu cháo..
Bạt Phong nhanh miệng, hỏi lại:
- Biết ta không thích ăn, sao còn nấu?
Chiêu Tâm Đan oan ức, nói:
- Con cũng đâu biết khi nào người sẽ về. À đúng rồi sư phụ, hôm qua con nghe Bánh Ú nói..
Bạt Phong thở dài, nói:
- Thôi được rồi, ngươi và Bánh Ú ăn đi, ta đi ra ngoài ăn.
Chưa kịp để Chiêu Tâm Đan có phản ứng gì, Bạt Phong quay người đi ngay, để lại nàng với gương mặt trầm tư: "Mình còn chưa kịp hỏi người chuyện ở trấn Bình An".
* * *
Như Lai tửu quán.
Tạ Vô Phong ra ngoài từ sáng, lúc Lệ Ân Đình thức dậy đã không thấy chàng đâu. Chăn gối được xếp ngăn nắp, gọn gàng, trông qua hình thức thì tâm trạng ai đó hôm nay hẳn là khá tốt.
Lệ Ân Đình bước ra khỏi phòng, cùng lúc Chu Linh vừa đi ra, cả hai chạm mặt, liền chia nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngua-thao-nguyen/2901472/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.