Động tác sấy tóc của Giản Tích cũng không dừng lại, tiếng của máy sấy tóc hòa lẫn tiếng chuông di động.
Cô cũng không nhận điện thoại.
Đào Tinh Lai lên tiếng: “Chị, dâu tây chỉ còn lại trái cuối cùng thôi, em để dành lại cho chị đó.”
Giản Tích rút phích cắm điện, cất máy sấy vào ngăn tủ, đi ra nói, “Đem đến một túi dâu tây, chừa lại có một trái, lần sau em đừng mang tới đây nữa, giữ lại cho mình ăn đi, dù sao kết quả cũng không khác gì mấy.”
“Là chị đang mỉa mai em sao?” Đào Tinh Lai không phục, “Haizz, thời buổi này làm người tốt cũng không được nghe lời khen nào, đây là do anh dạy dỗ chưa tốt nè, phụ nữ á, anh phải quản lý thật kỹ vào.”
Giản Tích cười, “Em bớt nhiều lời đi, chị cảm ơn em dâu tây của em, vừa ý chưa?”
Đào Tinh Lai duỗi tay, cầm trái dâu cuối cùng đem đến miệng Giản Tích, cô cúi người, ăn luôn trái dâu vào miệng.
“Ừa, rất ngọt.”
“Là dâu mà chính tay đại minh tinh đêm hôm khuya khoắt tự mình đưa tới, làm sao mà không ngọt được.” Đạo Tinh Lai nói gì cũng là lời khen chính mình, cậu quay đầu lại nhìn về phía Hạ Nhiên, “Đừng để ý đến chị ấy, chúng ta tiếp tục nói chuyện của đàn ông đi.”
Giản Tích vòng đến phía sau Hạ Nhiên, tay tùy ý đặt trên bả vai anh, bàn tay bị anh nắm, xoa xoa ngón tay và khớp xương chơi đùa.
Giản Tích thấy ngứa ngáy, vừa muốn rút tay về thì di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngot/2989637/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.