Để khiến âm thanh ái muội này có thể lọt vào lỗ tai của Phó Quân Bác ở ngoài cửa, Hạ Tỉnh Lung cố ý đặt chiếc máy tình bảng của mình lên chiếc tủ thấp ở cạnh cửa.
Đồng Kỳ Anh không kìm được mà đưa tay lên đỡ trán, cả quá trình cô đều không nỡ nhìn thẳng.
“Bây giờ, để chồng cũ của cô ở ngoài cửa lo lắng, sốt ruột một lúc, sau đó chúng ta sẽ nhanh chóng thiết kế bản thảo, được không?” Hạ Tỉnh Lung nhìn Đồng Kỳ Anh với vẻ mặt khẩn cầu.
Đồng Kỳ Anh bỏ tay xuống, gật đầu.
Nhưng cô thật sự rất bội phục khả năng kiềm chế của Hạ Tỉnh Lung.
Tiếng thở dốc nỉ non, nũng nịu trong đoạn video đó, thân là một người đàn ông, còn ở cùng một người phụ nữ như cô, trai đơn gái chiếc ở cùng một phòng, thế mà Hạ Tỉnh Lung lại có thể vô cùng điềm tĩnh mà ngồi trước máy tính thiết kế bản vẽ.
Đồng Kỳ Anh cũng quyết định “hai tai không nghe chuyện ngoài cửa sổ”, chỉ chuyên tâm làm mô hình biệt thự.
Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút...
Đồng Kỳ Anh từ từ quay trở lại trạng thái làm việc, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn nghĩ đến chuyện liệu Phó Quân Bác có còn canh giữ ở ngoài cửa không?
Đột nhiên...
“Cạch, bụp, rầm” ba tiếng, cánh cửa phòng cửa rơi khỏi khung cửa, đập mạnh xuống đất.
Đồng Kỳ Anh trợn tròn mắt sững sờ.
Trong tầm nhìn của cô chỉ thấy động tác thu chân tuyệt đẹp của Phó Quân Tiêu. Anh còn nói mình không có khuynh hướng bạo lực!
“Anh cả!”
Đồng Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681180/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.