"Quân Tiêu, có thế nào thì anh cũng muốn làm như thế phải không? Như vậy có lợi gì cho anh và em? Em thật lòng yêu anh! Tại sao anh lại phụ bạc một cô gái yêu mình chứ?"
Lý Hồng Nghị lo lắng bất an mà hỏi, hai mắt sáng ngời đỏ bừng vì trong lòng hoảng hốt.
Phó Quân Tiêu bình tĩnh hỏi lại: "Cô xác định cô yêu tôi chứ không phải bản thân cô à?"
Nếu xét theo lý lẽ của Lý Hồng Nghị, Phó Quân Tiêu đã cướp Kỳ Anh nhốt bên người mình rồi, nhưng anh không làm thế.
"Em xác định em yêu anh"
Lý Hồng Nghị nói chắc nịch.
"Vậy cô cảm thấy chỗ nào của tôi không tốt?"
"Không có chỗ nào không tốt."
"Vậy tại sao cô gái tôi yêu lại không yêu tôi?"
"Chuyện này..."
Lý Hồng Nghị cứng họng, không biết nói gì cho đúng.
Phó Quân Tiêu thì thâm nói tiếp: "Vì tôi không phải đồ ăn mà cô ấy thích ăn. Nếu tôi là cô, xử lý chuyện này bằng tính cách của cô thì tôi đã phải cưỡng chế kéo cô gái kia giữ bên mình, sau đó nghĩ cách để cô ấy yêu tôi, nhưng tôi không làm như thế. Tại sao? Vì tôi yêu cô ấy nên tôn trọng cô ấy, tôn trọng sự lựa chọn của cô ấy, để cô ấy cho rằng mình yêu đúng người."
"Cô Lý, cô cũng thế, cô nói dối lừa người lớn, rồi nhờ trưởng bối uy hiếp tôi, ngay cả sự tôn trọng tối thiểu mà cô cũng không cho tôi, còn nói gì mà yêu tôi? Cô chịu dây dưa với tôi, tôi cũng có thể kéo dài với cô, tôi chỉ đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681150/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.