Khi Lý Tư San nhìn thấy Đồng Kỳ Anh, kinh ngạc trợn to hai mắt.
Tại sao Đồng Kỳ Anh lại ở đây? Chẳng lẽ bây giờ cô không phải đang ở trong tù sao? Lý Tư San cực kì khó hiểu.
Phó Quân Tiêu bế chú cún con trên tay, sau đó đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi về phía Đồng Kỳ Anh.
Đồng Kỳ Anh đứng sững trước cửa, tiến thoái lưỡng nan, may mà Phỏ Quân Tiêu bước tới giải vây cho cô.
"Con cún của em rất đáng yêu."
Phó Quân Tiêu nói với Đồng Kỳ Anh khi anh nhẹ nhàng đặt cún con vào trong lòng cô, ánh mắt tràn ngập yêu thương chiều chuộng.
Đồng Kỳ Anh ôm chặt cún con, mím chặt miệng, nhẹ nhàng cảm ơn: "Cám ơn anh, vậy em đi xuống trước."
"Được."
Phó Quân Tiêu nhẹ nhàng trả lời.
Anh luôn quay lưng lại với những người trong phòng khách, nên chỉ có mình anh biết sự yêu chiều của anh dành cho cô.
Loading...
Khi Đồng Kỳ Anh ôm chú cún con quay người rời đi, chỉ nghe thấy giọng nói của ông nội Phó Hoằng Khôn ở sau lưng: "Nhà họ Lý cũng giàu có nối tiếng ở thành phố Thuận Canh.
Cô chủ có lòng muốn gả cho Quân Tiêu cháu trai tôi, cũng là phúc phần của nó.
Hai nhà Lãnh-Lý kết thành thông gia tất nhiên sẽ rất có lợi cho thiên đồ phát triển của hai doanh nghiệp...
"
Đồng Kỳ Anh không nghe rõ câu phía sau.
Phía sau mái hiên cách đó không xa, Phó Quân Bác đã đứng đó đợi Đồng Kỳ Anh, nhưng không đi tới đón cô.
Vừa rồi khi anh đuổi theo Đồng Kỳ Anh, phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681104/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.