"Chuyện như vậy, phải tận mắt nhìn mới tin được.Tôi nói cô cũng sẽ không tin."
Nhiên Hoàng Minh nghiêm túc nói.
Sau khi Đồng Kỳ Anh nhìn Nhiên Hoàng Minh lại vô thức nhìn về phía Phó Quân Tiêu.
Phó Quân Tiêu khẽ cau mày, trên khuôn mặt anh tuấn có chút thờ ơ lạnh lùng, tỏ vẻ mình cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
"Mọi người đừng lê mề nữa, đi với tôi! Còn không đi, sẽ bỏ lỡ một màn kịch hay đấy!"
Nhiên Hoàng Minh thúc giục, rồi đi trước dẫn đường.
Sau khi Đồng Kỳ Anh và Phó Quân Tiêu đưa mắt nhìn nhau, kề vai đi cùng nhau phía sau Nhiên Hoàng Minh.
Thế nhưng, khi ba người vừa đi qua hành lang, quản gia thở hông hộc chạy tới, lễ phép nói với Phó Quân Tiêu: "Cậu cả, thì ra cậu ở đây ạ! Tôi chạy đi tìm cậu hết một lượt rồi! Chuyện là, ông chủ bảo tôi gọi cậu tới phòng khách."
"Phòng khách? Có khách tới thăm nhà sao?"
Phó Quân Tiêu vẻ mặt không mấy vui vẻ hỏi lại.
Đã là lúc này rồi, sao còn có khách đến thăm? "Vâng ạ! Nghe nói là ba vị khách từ thành phố Thuận Canh!"
Quản gia gật đầu đáp lại.
Nhiên Hoàng Minh thấy vậy, vội vàng đưa tay đẩy anh một cái, nói: "Quân Tiêu, cậu hãy cùng quản gia tới gặp ông Lãnh và khách khứa đi! Tớ sẽ đưa Kỳ Anh cùng đi là được rồi!"
Loading...
Phó Quân Tiêu liếc nhìn Nhiên Hoàng Minh, khi anh vô tình hướng mắt về phía Đồng Kỳ Anh, chỉ thấy cô đang nhìn ra ngoài hành lang.
Trái tim cô dường như đúng là không hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681103/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.