"Tư San, đừng ép tôi."
Phó Quân Bác lạnh lùng đánh gãy lời Lý Tư San muốn nói.
Lý Tư San nhìn thái độ của Phó Quân Bác quả quyết lại dứt khoát, đột nhiên hiểu ra cái gì, quyết định lùi một bước, chịu thua: "Quân Bác, cái gì em cũng nghe theo anh có được không? Nếu anh đã muốn tạm thời bỏ quan hệ qua một bên, như vậy em cũng tạm thời bỏ quan hệ qua một bên với anh vậy"
Phó Quân Bác lãnh đạm lườm Lý Tư San một cái, một mình rời đi.
Kỳ Anh...
Kỳ Anh...
Kỳ Anh! Một chiếc giường lớn màu trắng, nổi bật xung quanh đều là màu trắng xóa như tuyết.
Trên người Phó Quân Bác và Đồng Kỳ Anh đều mặc áo choàng tắm màu trắng rộng rãi, ngồi đối mặt nhau.
Cô thâm tình nhìn chăm chú anh ấy, trong ánh mắt lộ ra nồng đậm yêu thương.
Đột nhiên mặt của Phó Quân Bác che kín khuôn mặt của Đồng Kỳ Anh.
Anh ấy vô cùng dịu dàng nhẹ nhàng hôn lên môi của cô.
Bốn cánh cánh môi chăm chú dính vào nhau, anh ấy hơi mút một chút, lại liếm láp cô một chút.
Bàn tay của anh ấy nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của cô, yêu thương làm nụ hôn này trở nên sâu sắc hơn.
Từ từ, anh ấy theo hướng nụ hôn, chậm rãi đẩy ngã cơ thể cô.
Cánh môi hơi rời ra, Đồng Kỳ Anh thẹn thùng nhìn Phó Quân Bác đè trên người mình, giơ tay lên đỡ lấy khuôn mặt đẹp trai của anh ấy.
Khóe miệng Phó Quân Bác cười mỉm, bàn tay to lớn bò trên bờ eo của cô, chậm rãi kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681022/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.