Bỗng nhiên Phó Quân Bác lạnh lùng cười: "Anh không nói chuyện mình có xã giao với anh trai, tại sao anh ấy biết, chẳng phải đã rõ ràng rồi sao!"
Nếu như không phải Kỳ Anh nói chuyện này, Phó Quân Bác thật sự không biết, hóa ra anh trai thật sự có tâm tư khác với mình.
Không chỉ có như thế, chỉ sợ đối với việc tư của mình anh trai còn rõ như lòng bàn tay.
Như vậy, là ai bán đứng anh ấy? Chẳng lẽ là trợ lý Triệu Bân? Không, không thể nào! Triệu Bân cũng không biết đến chuyện hợp tác của anh ấy và Lý Tư San, nhưng...
Nếu Triệu Bân là tai mắt của anh trai, muốn điều tra anh ấy cũng không phải chuyện khó.
Nghĩ tới đây, không hiểu sao Phó Quân Bác cảm thấy trong lòng mình mười phân khó chịu.
Anh ấy còn chưa chính thức tính kế anh trai, nhưng ngược lại anh trai đã ra tay trước.
Lúc đầu, anh ấy chỉ là biện lý do, lừa gạt Kỳ Anh rời xa Lý Tư San, lại không nghĩ rằng mình có thể từ miệng của Kỳ Anh biết được bí mật của anh trai.
"Lúc này, dù sao em cũng nên tin tưởng anh!"
Phó Quân Bác cười khổ nói.
Đồng Kỳ Anh nghe Phó Quân Bác nói như vậy thì trực tiếp nhào vào trong ngực Phó Quân Bác, thề son sắt nói: "Anh có nói cái gì em đều tin tưởng anh.Em chỉ không hy vọng anh em hai người nghi ngờ lẫn nhau!"
"Kỳ Anh, không phải anh em bọn anh muốn nghi ngờ lẫn nhau, mà là do bọn anh sinh ra trong gia đình như vậy mới thân bất do kỷ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1681021/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.