Đường Vân Kiều kéo Đồng Kỳ Anh đi tới, đẩy cô vào người Phó Quân Tiêu, ép buộc cô ngồi ở trên đùi của anh. Bất thình lình đối diện với người trong lòng như hương như ngọc trong ngực, Phó Quân Tiêu ngẩn ra, có loại cảm giác kì lạ, cảm giác này lại lần nữa xâm chiếm trong lòng anh.
Đồng Kỳ Anh hoảng sợ vội vã cuống quít đứng dậy, cúi đầu, bước tránh sang ở một bên. Mọi người chỉ kịp thấy, vị đại gia kia năm lấy đôi tay của “Tạ Liên”, nhưng lại ngập ngừng giữa không trung một chút, có chút lưu luyến rôi nhanh chóng thong thả thu tay.
Đồng Kỳ Anh lặng lẽ nâng mắt liếc nhìn cái vị gọi là “cậu Nhiên” này, sau đó trong ánh sáng mù mịt, cô bất thình lình sửng sốt sau khi thấy rõ khuôn mặt của đối phương.
Hoá ra, anh chính là cậu Nhiên! Đã nhiều ngày trôi qua như vậy, cô lại không biết anh chính là "cậu Nhiên" mà đêm nào cũng tặng thưởng cho cô một khối kếch xù kia.
Nhưng mà, nhớ lại sự thật rằng anh là người tối hôm đó cưỡng hôn cô, còn thiếu một chút nữa đã cưỡng bức cô, nháy mắt độ thiện cảm đối với anh đã không còn.
“Tạ Liên, nói một câu gì đi!” Đường Văn Kiêu một bên nhìn Phó Quân Tiêu cười nịnh nọt, một bên còn lại đưa mắt ra hiệu với Đồng Kỳ Anh. Đồng Kỳ Anh liếc mắt nhìn Đường Vãn Kiều một cái, biểu cảm cực kỳ không tình nguyện mà nói: “Cậu... cậu Nhiên...
đêm nay xảy ra chuyện này, tất cả đều là vì tôi mà ra, tôi... tôi nhận lỗi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1680916/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.