Nhiên Hoàng Minh vận động gân cốt, không kiềm được buồn bực hỏi: “Nhóm người kia là do ai phái đến? Có phải không biết thân phận của cậu không? Lại cả gan dám đến gây chuyện với cậu trắng trợn như vậy.”
Phó Quân Tiêu có chút đăm chiêu nói: “Hắn là nhóm người đần độn do thuộc hạ của Lý Dạ Lạc bồi dưỡng.”
Quả thật Lý Dạ Lạc không thân với anh, vả lại trước khi đến đây hai người chưa từng gặp mặt bao giờ.
Ngay từ đầu anh cũng chỉ là nghe người phụ nữ tên là Tạ Liên gọi đối phương là cậu Lý mới đoán ra. Cử chỉ lỗ mảng của người đàn ông này rất có khả năng là con trưởng của chủ tịch tập đoàn Lý Thị cũng chính là anh trai của Lý Tư San - Lý Dạ Lạc.
Lý Dạ Lạc đến gây phiền phức cho anh không quan trọng, điều quan trọng là anh ta sẽ tiếp tục đi quấy rầy người phụ nữ tên Tạ Liên sao? Phó Quân Tiêu không kiềm được cau mày, sau đó cố gắng để bản thân không có nghĩ đến việc của Tạ Liên.
Tối hôm nay anh bị sao vậy? Người phụ nữ tên là Tạ Liên kia chỉ là giọng nói có chút giống với Hoài Lan mà thôi.
Tại sao anh lại đế tâm đến Tạ Liên kia như vậy? Nhiên Hoàng Minh không kiềm được giêu cợt nói: “Đi thôi! Đưa tôi đến nơi cậu ở, từ nay trở về sau tôi sẽ đi theo cậu. Cậu phải nuôi tôi cả đời này.”
Mạch suy nghĩ của Phó Quân Tiêu cũng vì lời nói của anh ta kéo lại.
Anh kéo cửa xe ra ngôi vào vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1680910/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.