Một đứa trẻ được sinh ra bởi một người phụ nữ tỉ tiện, thì cũng là loại thấp hèn! Lý Tư San vung tay rời đi. Lý Nhã Uyên xoay người chạy vào một con hẻm, lưng dựa vào vách tường đầy rêu, mũi chua xót, không nhịn được mà rơi nước mắt.
Cô bé biến thành dáng vẻ như ngày hôm nay là bị ai hại? Chính là mẹ của Lý Tư San! Đầu năm nay, mẹ cô bé đột nhiên bị xuất huyết não được đưa đến bệnh viện, chi phí phẫu thuật yêu cầu gần một tỷ hai.
Cô bé đến nhà họ Lý mượn tiên, quỳ gối suốt một ngày trời trong căn biệt thự rộng lớn của nhà họ Lý, quỳ đến mức đầu gối đau đến tê dại, vậy mà mẹ của Lý Tư San chẳng những không cho cô bé mượn tiền, còn nhân cơ hội chửi mắng, thậm chí lấy chổi lông gà đánh đập cô bé một trận tàn nhẫn.
Mẹ của Lý Tư San có thể hung dữ đánh đập cô bé, trút hết lửa giận đè nén trong lòng nhiêu năm, vậy Lý Nhã Uyên thì sao? Mẹ cô bé là người đã xen vào gia đình bố ruột cô bé, đó là lỗi của mẹ bé, nhưng cô bé thì sai ở đâu chứ? Chống lại việc mang tiếng xấu là “con gái của kẻ thứ ba”, sống được đến bây giờ, trong lòng Lý Nhã Uyên từ lâu đã hoàn toàn tan vỡ.
Không một ai có thể thông cảm cô bé, bởi vì trong mắt người khác, cô bé không xứng đáng được thông cảm. Tất cả những nghiệt ngã này đều do mẹ bé tự làm tự chịu mà ra.
Một trong những câu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-vo-cung-ngot-ngao/1680884/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.