Tiếp 5
"Chỉ cần cô không còn tồn tại tôi sẽ yêu cô "
Cô nhắm mắt lại,đôi chân dần lùi ra đằng sau,tưởng chừng như cô đã ngã xuống thì một lực kéo cô lại.Anh nắm chặt tay cô gằn giọng nói:
"Cô muốn chết đi chổ khác mà chết. Đừng chết ở nhà tôi.Cô muốn ám tôi đến sau này à? "
Cô đôi mắt sắp khóc nói:
"Không phải chồng nói em chết đi.Chồng sẽ yêu em sao "
"Cô nghe cho rõ đây muốn chết thì cút ra khỏi nhà tôi mà chết "
Cô khóc nấc lên:
"Đau...chồng nắm chặt tay em đau qúa "
Ở một góc khuất bàn tay ả nắm chặt lại.Khốn kiếp chỉ một chút nữa thôi là con điên ấy đã chết.Tại sao lại cứu nó.Ả căm phẩn nhìn anh,nguyền rủa trong lòng:
"Anh không muốn nó chết.Thì tôi làm nó chết.Triết Diệp anh chỉ được phép yêu tôi "
Ả quay lưng lạnh lẽo trở về phòng.Trong lòng mấy phần tính toán.
Anh hàn khí nhìn cô quát lên:
"Cô có thôi khóc đi không.Nước mắt là thứ dơ bẩn nhất mà tôi thấy từ cô "
"Chồng em không có hại chị ấy đâu....chồng phải tin em "
"Vì sao tôi phải tin một con ngốc như cô? "
"Vì em là vợ! "
Một câu trả lời cô khiến anh sửng người lại.Anh lạnh nhạt nói:
"Cút về phòng ngủ cho tôi "
Cô nước mắt,nước mũi,sợ sệt gật đầu,nhanh chóng trở về phòng,vì nếu như cãi lời thì chồng lại đánh cô.Cô sợ.
[....]
SÁNG HÔM SAU
Ả giả vờ mệt mỏi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-duong-nha-uyen/2031521/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.