Tiếp 6
"Không...không...em xin chị......không "
"Á...Á...á "
Tiếng thét vang vọng đến xé lòng của cô.đôi bàn tay đang không ngừng bỏng lên.
Ả ta như một ả điên cười lớn,ả ném lọ sang một bên nói:
"Lần này chỉ là đôi bàn tay này.Lần tới sẽ là trên khuôn mặt này,khóc nhìn mày khóc tao cảm thấy thật kinh tởm "
Mặt cô trắng bệch,đôi bàn tay bỏng đến lỡ loét cơn đau khiến cô không còn sức lực để nói,cô nói trong nỗi đau đớn:
"Chị....là đồ ác độc....chị không phải là con người "
Ả tiến lại giật mạnh tóc cô khuôn miệng cay nghiệt nói:
"Đối với con ngu như mày tại sao tao phải là con người? "
Ả cười mĩa mai tiếp tục nói:
"Nhìn đi đôi bàn tay mày đang ứa máu kìa.À không nó đang lỡ loét ra nhìn thật bắt mắt.Mày cảm ơn tao đi,tao đang giúp mày tàn phế dần "
Cơn đau đang không ngừng ập tới cộng thêm chất độc trong người hoành hành.Cô dần mất đi ý thức. Khuôn mặt trắng bệch đôi môi hồng nhạt thường ngày cũng không còn.
Câu nói cuối cùng của cô là:
"Chồng ơi....cứu em "
Ả nhìn cô ngất đi khuôn mặt vừa lòng.Tốt nhất là chết luôn đi. Ả đứng dậy tạo một hiện trường giả.Sau đó nhếch môi nói:
"Ai sẽ tin lời một con ngốc như mày nói.Đây cũng chỉ trở thành một tai nạn do chính mày gây nên...ha ha "
Trong căn phòng trắng trở nên yên lặng như chưa từng có một cuộc tranh chấp nào. Không một người giúp việc nào biết vì tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-duong-nha-uyen/2031520/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.