-" Còn nữa, người bên cạnh em là ai. Cậu bạn học kia của em đúng không? Anh đã nói tránh xa cậu ta ra rồi mà." Nam Phong hướng Giai Kỳ gào thét.
-" Hai người tình tứ cho ai xem, đã thế còn bắt tay ức hiếp Đồng Nhã" Anh vừa nói vừa phi đến giáng xuống mặt Tư Trung một cú đấm thật mạnh.
Cô bị anh trách mắng liền sợ hãi co rụt người, đầu cúi gằm như đứa trẻ bị bố mẹ trách mắng mà không biết giải thích bản thân vô tội thế nào. Nhưng khi thấy anh đánh người liền chạy đến ngăn cản.
-"Đừng đánh mà, cậu ấy là bạn em." Cô đứng chắn ngang giữa hai người. Tư Trung bị đánh ngã xụi lơ trên đất cũng không hề phản kháng lại khiến Giai Kỳ càng thêm đối với cậu ta săn sóc hơn. Điều này làm anh càng thêm tức giận.
Để tránh gây sự chú ý đặc biệt với mọi người xung quanh, Đồng Nhã nhanh chóng kéo Nam Phong rời đi. Giai Kỳ thấy Tư Trung bị đánh cũng đang hoảng loạn xem xét vết thương không thể để ý đến anh đã rời đi với nộ khí.
-"Em có sao không, anh đưa em tới bệnh viện kiểm tra một chuyến." Trên đường trở về căn hộ kia, anh vừa lái xe vừa hỏi cô ta.
-" Em không sao, khi nãy chẳng qua vợ anh lỡ tay làm em ngã thôi." Cô ta vừa tỏ vẻ đáng thương lại một bộ dáng mềm yếu hiểu chuyện.
Sau khi cô bôi thuốc cho vết thương trên mặt của Tư Trung, hai người cũng không tiếp tục mua bánh mà trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3652332/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.