Nam Phong thật sự rất rối, bây giờ anh phải làm thế nào đây. Một bên là người anh có ơn và cũng ở bên anh một thời gian còn một bên là người hiện tại khiến anh động lòng cũng là vợ anh nữa.
"Em đừng buồn nữa, cha mẹ cũng cần thời gian riêng tư để chăm sóc nhau nữa mà. Ba mẹ đi chơi xong sẽ lại về hoặc anh sẽ đưa em qua thăm bố mẹ." Cha mẹ lên máy bay, anh liền ôm cô vào lòng an ủi. "Anh hứa nha?" Cô nghểnh mặt mếu máo xác nhận lại với anh. "Ừ, anh hứa. Trẻ em ngoan là không khóc nhè." Anh ôm cô xoa xoa đầu, nhưng cô vẫn cứ thút thít mãi. "Không phải em rất thích vẽ sao, anh dẫn em đi mua màu, dụng cụ vẽ sau đó đi ăn kem nha." Anh kéo cô ra khỏi ngực mình, sau đó lau nước mắt cho cô. " Vâng, đi ăn kem." Tinh thần cô khi nhắc đến kem liền vui vẻ hắn. Nhưng vẫn còn hơi xụt xịt. Anh dẫn cô đến một cửa hàng họa cụ lớn, có đầy đủ các mặt hàng từ nội địa đến nước ngoài, cách bài trí hiện đại.
Tuy là một đại tiểu thư của một gia tộc nhưng cô cũng chưa từng đến nơi này nên khi bước vào có liền thích thú
cái gì cũng muốn nhìn một chút, cầm một tý.
Anh chỉ biết đi theo sau cô, nhìn vẻ tò mò cái gì cũng nhìn ngắm của Giai Kỳ liền lấy điện thoại chụp ảnh lại, mỉm cười. Sau khi mua họa cụ, đúng như lời hứa ban đầu anh dẫn cô đi ăn kem.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3648593/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.