Đang suy tư về lời Bạch Giang nói thì bỗng điện thoại có người gọi đến. Nhìn tên hiển thị trên màn hình anh có chút do dự nhưng rồi vẫn nhấn nghe.
"Alo" "Anh à, tối nay anh đến cùng em được không? Hôm qua anh đã về nhà rồi." Cô ta thông qua điện thoại muốn anh đến nhà. "Được, anh biết rồi." "Em sẽ ở nhà đợi anh. Yêu anh." Vì cô ta đã có kế hoạch trong đầu, chỉ cần hôm nay chót lọt thì cô ta sẽ giữ được chân anh lại nên khi nghe Nam Phong đồng ý Đồng Nhã như mở cờ trong bụng. Sở dĩ, anh còn phân vân giữa vợ và tình nhân như vậy vì 2 năm trước một sự việc xảy khiến Nam Phong nghĩ cô ta có ơn với anh nhưng nào biết sau đó là cả một trời âm mưu. Còn đối với Giai Kỳ thời gian ở bên cô quá ngắn, gần đây anh mới có chút động tâm với cô nên chưa thể nói chắc điều gì.
Quay trở lại trong nhà lấy cặp tài liệu để chuẩn bị đi làm, thấy cô đang thu dọn cùng chị Lý anh liền gọi cô, âu yếm trao cho cô một nụ hôn nhẹ trên trán, căn dặn.
"Em ở nhà ngoan nha, anh đi làm buổi tối anh khá bận nên có thể sẽ ở lại công ty. Em không cần đợi, cứ đi ngủ trước đi." "Vâng, em biết rồi. Anh nhớ ăn cơm đúng bữa nha." Mặt cô hơi xụ xuống buồn bã. " Được, anh nhớ rồi." Anh mỉm cười xoa đầu cô sau đó rời đi. Buổi chiều, sau khi tan làm anh lái xe đến căn hộ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3648591/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.