-"Chuyện anh cần em giúp cũng chính là chuyện này, có điều lần này không cần thuốc, chỉ cần thế này là đủ."
Miệng dụ dỗ, tay đã kéo hai dây áo của cô xuống.
"Nhưng như thế không được, như thế là không nghe lời mẹ." Giai Kỳ vừa lắp bắp vừa dùng tay nhỏ che đi đôi thỏ ngọc nhỏ, đôi mắt ngấn lệ. "Không sao đâu, anh sẽ giữ bí mật. Em không thương anh sao, em nỡ để anh bệnh sao." Anh tỏ vẻ giận dỗi muốn rời đi. Thỏ ngốc liền trúng kế. "Anh chắc chắn sẽ giữ bí mật giúp em nha, em rất sợ mẹ mắng." Cô giữ tay anh lại tỏ ý không muốn anh rời đi. "Có đau không ạ?" Cô rất sợ đau nên trước khi làm gì đều thăm dò trước. "Chắc chắn không đau. Em yên tâm, em chỉ cần nằm im thôi." Sói lớn đã đạt được mục đích liền quay trở lại giường, có điều vẫn giữ một bộ dáng tội nghiệp áp thân thể cường tráng lên thân thể nhỏ bé của cô mà chuẩn bị thực hiện ý đồ xấu xa. Lúc nãy mang cô đi tắm đã khảo sát qua tình hình vết thương ở bụng đã đỡ nhiều nên anh mới dám thế này.
Giai Kỳ vẫn là lúng túng dùng tay che ngực trần trắng mịn, anh dùng tay ôn nhu nhất có thế kéo tay cô ra, miệng tà mị dụ dỗ:
-"Nào, cho anh."
Cuối cùng, phòng bị của cô cũng bị anh tháo bỏ. Váy ngủ bị kéo tới ngang bụng, trước mặt anh là đôi gò bồng đào tròn trịa, trắng mịn, đỉnh hồng nhô nhẹ.
Đây chắc chắn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoc-anh-xin-loi/3648586/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.