Chậu hoa bị Trịnh Ngạo Tuyết đá bay, rơi vỡ trên mặt đất.
“Chị dâu, tôi đi lên xem sao!” Trịnh Ngạo Tuyết nói: “Cô phải cẩn thận đấy!”
“Ngạo Tuyết, cô cũng thế!” Mặc Sơ gật đầu.
Trịnh Ngạo Tuyết lập tức chạy lên tầng trên đuổi theo, cái này chắc chắn là có người cố tình ném chậu hoa vào người khác, hơn nữa còn là ném vào Mặc Sơ.
Trên đường đi, Trịnh Ngạo Tuyết đã bắt gặp một người đàn ông đang hoảng hốt, vừa nhìn thấy cô ấy mặc quân phục, thì càng né né tránh tránh.
Trịnh Ngạo Tuyết quả quyết tóm anh ta lại, vừa tra hỏi một cái thì quả nhiên là anh ta đã nhận của người khác một ngàn tệ để ném bình hoa từ trên cao xuống, mục đích là muốn đi mua thuốc phiện.
“Đi!” Trịnh Ngạo Tuyết giao anh ta cho cảnh sát đến đây vì nghe tin.
Mặc Sơ tiến lên, Trịnh Ngạo Tuyết nói: “Anh ta không biết đối phương là ai, nhưng tôi đoán, không thoát được tình nghi với Thiên Tàn đường!”
“Cảm ơn cô, Ngạo Tuyết!” Mặc Sơ cảm kích nói, nếu không phải là Trịnh Ngạo Tuyết, có khi cô sẽ bị thương rồi cơ!
Trịnh Ngạo Tuyết khoát tay: “Chị dâu, không cần khách sáo.”
Sau khi Mặc Sơ lên xe đi khỏi đây, Trịnh Ngạo Tuyết đi vào trong đám người, cô ấy liếc mắt một cái đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
“Úc Lạc Hàn, anh đứng lại cho tôi!” Trịnh Ngạo Tuyết đã nhận định rằng chuyện này có liên quan với Úc Lạc Hàn.
Úc Lạc Hàn nhìn thấy biểu cảm rất hung ác của Trần Phù, anh ta lo cho Mặc Sơ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752224/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.