"Cụ nội..." Mặc Hàm gọi đầu tiên: "Cháu tên là Mặc Hàm, chúng cháu đã đợi cụ lâu lắm rồi đó ạ, Sơ Sơ bảo cụ thích chơi cờ, bàn cờ đều đã trả xong quân cờ rôi!"
Quyền Thịnh Quốc vừa nghe thấy cô bé họ Mặc, Mặc Sơ chẳng phải họ Mặc Soa, ông ấy vừa mới tỉnh lại, đầu óc cũng vẫn còn đang quay mòng mòng.
Mặc Hàm lại nói tiếp: "Đây là anh trai song bào thai của cháu, Mặc Hi! Anh ấy đã sửa hộp âm nhạc của cụ, gọi cụ tỉnh lại đấy!"
Cuối cùng Quyền Thịnh Quốc đã hiểu ra: "Các cháu là con của Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm à? Các cháu đều họ Mặc, không mang họ Quyền à?"
"Vâng!" Hai đứa bé đồng thanh trả lời.
Quyền Thịnh Quốc sốt ruột rồi, đây là con của nhà họ Quyền, sao có thể mang họ Mặc cơ chứ? Ông cụ đặc biệt để ý đến gia phả dòng họ, đặc biệt là trong hào môn thế gia.
"Gọi Quyền Đế Sâm đến đây ngay!" Quyền Thịnh Quốc hổn hển nói.
Lục Vũ Trạch bình ổn cảm xúc của ông cụ: "Ông ơi, ông vừa mới tỉnh lại, không nên kích động, tổng giám đốc Quyền cnghe thấy tin ông tỉnh lại, anh ấy sẽ đến nhanh thôi. Ông tuyệt đối đừng kích động, nếu không ông lại hôn mê không tỉnh nữa thì không phải hộp âm nhạc đánh thức ông nữa đâu!"
Quyền Thịnh Quốc lại càng tức giận: "Nhanh lên!"
Khi Quyền Đế Sâm chạy vội tới, anh cũng kích động lắm: "Ông nội..."
Quyền Thịnh Quốc tức giận nói: "Đế Sâm, cháu và Mặc Sơ đã xảy ra chuyện gì? Vì sao đứa bé lại mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752132/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.