Lúc này, con cá sấu đã tỉnh táo lại, nó lại càng hung dữ hơn lúc trước, có khả năng là con cá kia chết thảm, mùi tanh đỏ tươi nổi lên trong hồ nước xanh biếc.
Quyền Đế Sâm một tay ôm Mặc Sơ, một tay bơi về bờ.
Đột nhiên, con cá hung dữ xông đến, nó cũng sẽ tìm quả hồng mềm mà bắt nạt, nó nhào tới cắn Mặc Sơ.
Mặc Sơ sợ đến mức ôm chặt Quyền Đế Sâm, lại cộng thêm nước này là nước chết, vừa tanh vừa thối, cô nào có từng trải qua cái tình cảnh này, suýt nữa cô đã nôn.
Quyền Đế Sâm nâng Mặc Sơ lên mặt nước, anh trấn an cô: "Mặc Sơ, kẹp lên eo anh!"
Mặc Sơ nghe lời, cô lập tức quấn hai chân lên eo anh, thực ra cô không đã làm thế này không chỉ một lần, chỉ là trước đây cô làm thế vào buổi tối khi hai người thân mật nhất.
Đó là lúc triền miên nhất, còn giờ phút này lại là lúc nguy hiểm nhất.
Cô cũng có thể cảm nhận được công kích điên cuồng của con cá sấu khi nó xông về phía bọn họ, Cố Trạch Dã cầm súng, vào lúc anh muốn bắn chết con cá sấu hung dữ và giảo hoạt, nó lại ẩn vào trong nước, nhoáng cái đã biến mất không thấy nữa. Cố Trạch Dã lo giờ mà nổ súng, thì sẽ làm hại đến vợ chồng Quyền Đế Sâm, anh ta đành phải giơ súng tìm cơ hội tốt nhất, chờ thời cơ khi con cá sấu nổi lên mặt nước.
"Mông em..." Mặc Sơ cảm nhận được có thứ gì đó đang đâm vào cô.
Nước hồ quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752120/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.