Mặc Sơ nghe thấy giọng nói quen thuộc, mọi nỗi sợ của cô đều nhanh chóng biến mất, cô thật sự không ngờ, Quyền Đế Sâm đã tới rồi!
Cô muốn đi mở cửa, nhưng lại nhận ra là cả người mình đang run rẩy, thế nào cũng không động đậy nổi?
"Đế Sâm..." Mặc Sơ vui mừng nhìn ra cửa.
Quyền Đế Sâm đã nghe thấy tiếng nước, nhưng lại chưa nghe thấy tiếng của Mặc Sơ, anh đạp một phát thật mạnh, cửa phòng tắm bình thường tuổi gì với anh?
"Rầm" một tiếng vang lên.
Cánh cửa đổ xuống.
Quyền Đế Sâm nhìn thấy cô gái nhỏ đang co ro, run bần bật trên sàn nhà, anh bước nhanh tiến lên, một tay ôm cô vào lòng.
Trên người Mặc Sơ đã ướt sũng, cô giống như một còn mèo nhỏ lưu lạc, vừa mới bị người ta bắt đi rồi ngược đãi một trận, còn anh là thiên thần của cô, từ trên trời giáng xuống, bảo vệ cô chu toàn.
Cô ôm chặt lấy anh, ở trong lòng anh rồi mà cô vẫn run rẩy.
"Không sao rồi!" Quyền Đế Sâm trấn an cô.
Anh bế cô đi ra khỏi phòng tắm, sau khi thấy cô ướt sũng nước, đường cong lung linh, anh ôm chặt cô áp vào trong lòng mifh.
Anh bước ra ngoài, nhưng không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Tử nữa, anh lập tức báo cảnh sát, cũng gọi cả xe cấp cứu cho Quyền Đế Đình!
Quyền Đế Đình đã đưa lên xe cấp cứu, cảnh sát cũng tới hiện trường điều tra lập án, Quyền Đế Sâm thì ôm Mặc Sơ rời đi.
Anh đặt cô vào ghế sau xe: "Trên xe có quần áo của anh, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752101/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.