Sau khi Quyền Đế Sâm vào thư phòng, Mặc Sơ cũng bận rộn với công việc của mình, cô vừa nghĩ tới sẽ nhanh chóng được gặp con, cũng vô cùng vui vẻ.
Sau khi Quyền Đế Sâm mở máy vi tính lên, Mặc Hi cũng vừa gọi điện thoại tới.
“Tổng giám đốc Quyền, chào ngài, tôi là Mặc Hi.” Mặc Hi, dáng vẻ nói chuyện như một người lớn, đi thẳng vào vấn đề, hơn nữa còn vô cùng nghiêm túc.
“Cậu Tiểu Mặc, chào buổi tối.” Trái lại, giọng của Quyền Đế Sâm có chút ung dung: “Cụ thể, tối nay chúng ta sẽ nói một chút về bản thiết kế đồ chơi có số thứ tự là D303 của cậu. Nhà thiết kế chuyện nghiệp bên phía chúng tôi cung cấp ý kiến, cậu có xem chưa?”
Trái lại, Mặc Hi nói: “Tổng giám đốc Quyền, tôi giữ vững phong cách của bản thân tôi. Đương nhiên tôi không thích việc sửa đổi thiết kế tôi, hợp tác được thì hợp tác, nếu như bởi vì như thế mà không thể hợp tác, thế thì coi như xong.”
Trong lòng Quyền Đế Sâm nghĩ, tên nhóc này vô cùng hung hăng, phách lối, anh còn chưa hủy bỏ bản phác thảo thiết kế của Mặc Hi, ngược lại Mặc Hi đã đánh đòn phủ đầu.
Anh thật sự không ngờ một cô gái dịu dàng như Mặc Sơ lại sinh ra một cậu con trai phách lối như thế.
“Đối với một người không hiểu được việc chấp nhận ý kiến của người khác, sao có thể lớn lên.” Lúc này, Quyền Đế Sâm lên tiếng dạy dỗ.
Mặc Hi hừ một tiếng: “Tôi giữ vững phong cách của mình là bởi vì tôi có tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752053/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.