Đương nhiên, Ân Phi Âm chỉ sợ thiên hạ không hỗn loạn.
Nếu như An Ngôn muốn Ân Phi Âm chia sẽ Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm, chắc chắn Ân Phi Âm sẽ đồng ý, không chỉ đồng ý mà còn làm không biết mệt.
“Được, ai đồng ý ý thì người đó nhận.” Mặc Sơ hừ một tiếng, cô cũng không sợ Ân Phi Âm nhận.
Phải biết rằng, muốn cưới cũng phải chính Quyền Đế Sâm nói muốn cưới, nếu như muốn kết thúc cũng do Quyền Đế Sâm quyết định, những người khác không ai nói được.
An Ngôn không ngờ Mặc Sơ lại hung hăng, phách lối như thế, cô ta cũng hừ một tiếng: “Đừng tưởng mình là bà Quyền thì giỏi lắm, Đế Sâm cưới cô cũng không phải vì yêu cô.”
Mặc Sơ tự biết mình, trên thế giới không có tình yêu vô duyên vô cớ, cũng không có tình bạn vô duyên vô cớ. Tại sao Quyền Đế Sâm cưới cô, không phải vì cô khôn khéo, đáng yêu sao?
Cô cũng thuận thế làm theo, cô còn ngoan ngoãn đáng yêu, gặt hái thành công trong sự nghiệp, sao lại không làm?
Cái gọi là quân tử có chút làm, cũng có chút không làm.
An Ngôn thấy Mặc Sơ không nói lời này, cho là đã chọc đúng chỗ đau của Mặc Sơ, cô ta lại tiếp tục nói: “Đế Sâm cũng rất yêu tôi, anh ấy yêu tôi, đừng cô gắng yêu.”
Mặc Sơ đang uống nước, “phụt” một tiếng, cô phun một hớp nước lên mặt An Ngôn.
An Ngôn lập tức nổi giận.
Cô ta trang điểm, trang điểm rất lâu mới có thể tinh xảo như thế, kết quả lại bị hớp nước này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752047/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.