Cố Mộc Thành vừa nhắc tới trẻ con, vô cùng hưng phấn: "Tôi phải đi thăm hai đứa mới phải. Dù sao tôi cũng chưa dùng ngày nghỉ phép năm."
Anh ta cất kỹ quà tặng của cô bé, sau đó cùng ăn cơm trưa với Mặc Sơ. . Kiếm Hiệp Hay
Nhà hàng xoay tròn.
Người dùng cơm ở chỗ này, không giàu cũng sang.
"Bác sĩ Cố, anh mời tôi ăn trưa đắt tiền như thế, có khi người của ban kỷ luật sẽ điều tra xem anh có nhận tiền lì xì không đấy." Mặc Sơ nói đùa với anh ta.
Cố Mộc Thành cười: "Cô đi tố cáo tôi sao?"
"Đã ăn đồ của người ta, sao tôi có thể đi tố cáo được chứ?" Mặc Sơ biết anh ta là anh em của Triển Lê Hàn, chắc chắn cũng là cậu chủ địa vị cao quý, nhưng một cậu chủ cao quý như thế, không thường thấy cầm dao phẫu thuật.
Cố Mộc Thành nghiêm mặt nói: "Yên tâm đi, tôi có đầu tư ở công ty, tiền lương của bệnh viên đúng là không đủ để tôi tiêu, nhưng tôi vẫn đủ nhiệt tình để làm công việc này."
Mặc Sơ gật đầu một cái: "Nhìn ra được, nếu không với tiền đầu tư của anh, cũng đủ để anh ưn uống no say, còn chịu dày vò ở bệnh viện này làm gì chứ."
"Còn cô?" Cố Mộc Thành ga lăng kéo ghế giúp cô: "Sao lại chọn là người tổ chức hôn lễ?"
"Vì cuộc sống." Mặc Sơ cũng không giấu diếm anh ta: "Trước đó, khi công ty chiêu mộ thực tập sinh, tôi đã ứng tuyển ngay. Công việc đầu tiên của tôi vẫn luôn làm đến bây giờ."
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752029/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.