Cho dù người khác có nói cái gì, cô cũng không muốn để ý. Nhưng cô muốn tự mình đi chứng minh mọi chuyện, mới có thể để ý được.
Trước khi làm xét nghiệm DNA, cô cũng từng nghĩ tới sẽ có hai loại kết quả.
Một là cặp đứa nhỏ này là của Quyền Đế Sâm, còn kết quả còn lại là bọn chúng không phải là con của Quyền Đế Sâm.
Không ngoài dự liệu kết quả là như vậy.
Gio phút này tâm tư của Mặc Sơ đã bị Mặc Chiêu Đệ trần trụi vạch trần, lúc này cô mới giật mình, thì ra ngay cả khát vọng cuối cùng để ở cùng một chỗ với Quyền Đế Sâm cũng đã không còn.
Cô vẫn muốn cố gắng thêm một chút.
Nếu như có thể nói, cô sẽ nguyện ý cố gắng vì bọn họ, cho dù cực khổ bao nhiêu thì cô vẫn nguyện ý.
Nhưng hiện thực lại hung hăng cười nhạo cô.
Cô lại thua tới mức vội vàng không kịp chuẩn bị.
Mặc Chiêu Đệ cầm tờ giám định DNA đập vào mặt Mặc Sơ: “Mặc Sơ, tự chị không biết xấu hổ thì cũng thôi đi, vậy mà còn tìm lung tung bố cho bọn nhỏ.”
Mặc Sơ giật tờ báo cáo giám định lại vào tay, cô xem đi xem lại những kết quả đều là không phù hợp.
Cô chầm chậm đứng dậy, nhìn gương mặt tràn ngập đắc ý của Mặc Chiêu Đệ: “Đó là việc của tôi, chuyện không liên quan gì tới cô.”
Mặc Sơ nói xong lập tức xoay người rời đi.
Trần Chân Dao vội vàng ngăn cô lại: “Mặc Sơ, tiếp theo bố của con phải đóng tiền thuốc men.”
“Để Mặc Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngoan-ngoan-de-anh-yeu-rang-chieu/752005/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.